Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ác Bá

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ác Bá
  3. Chương : 119

Chương : 119

Trên một quầy hàng bán điểm tâm sớm bên đường, Chu Hạo Nhiên bị Cáp Mô ép buộc khóc không ra nước mắt tên gọi Tiểu Háo Tử muốn mua một phần bánh rán lớn, thứ này là thức ăn tốt nhất người dân Sơn Đông ưa thích không biết bao nhiêu năm qua vẫn không rời không bỏ, chẳng những mùi hương nồng đậm nóng hầm hập kia khiến cho người ta thèm nhỏ dãi, ăn đã ngon càng đã ghiền.

Bên trong bánh rán rất mỏng quấn thêm hai cây hành tây bản địa Sơn Đông, vừa cắn một miếng mùi hương cay nóng khó chịu đầy cả miệng. Chu Hạo Nhiên bụng đã réo sôi cả đêm ăn như sói nuốt hổ ngốn, ăn quen bánh rán trái cây hương vị Thiên Tân, không giống như hương vị bánh rán Sơn Đông khiến cho hai mắt hắn nhoà lệ.

Dựa vào thuật truy tung thiên hạ vô song gắng hết sức học được ở chỗ Cáp Mô, Chu Hạo Nhiên không hay không biết đã dấn thân vào hàng ngũ nhân viên kỹ thuật bậc nhất. Câu kinh điển kịch truyền hình của Cát Đại Gia trong Thiên hạ vô tặc kia, dựa theo đó vẫn cho rằng đại tặc kiêu ngạo.

Điểm tâm sáng nóng hổi luôn dễ dàng thoả mãn cảm giác người ta, nói trắng ra chính là bụng đói không dễ chịu, một khi trong bụng được lấp đầy đồ ăn mặc kệ ăn ngon hay không ngon. Đặc biệt khi bụng Chu Hạo Nhiên được lấp đầy sau một đêm không nghỉ không ngủ chỉ cần đơn giản dựa vào dấu vết rõ ràng chiếc Nissan lưu lại trên đường đi đuổi theo, hắn không thể không thống khoái ợ ra vài cái thoả mãn.

Chu Hạo Nhiên nhìn chăm chú một nhà trọ nhỏ cách không xa, híp mắt thành một khe hở không lớn. Thuật truy tung của Cáp Mô có thể gọi là thần cấp, thứ nhỏ nhặt trong mắt hắn cũng là manh mối có giá trị. Thiên phú Chu Hạo Nhiên biểu hiện ra ngoài ở khía cạnh này đã khiến Cáp Mô hết sức tự ca thán không bằng, hoá ra chơi khinh công, béo phì cũng có thể giỏi giang.

Ngoài năm mươi mét trước mặt là căn nhà trọ nhỏ kiến trúc ba tầng hết sức quê mùa hết sức xập xệ tên gọi Dạ Lai Hương, mặc dù không đến mức dơ bẩn cũ nát nhưng đối với Lý Bát Nhất quen ra vào khách sạn quốc tế Trung Đại vẫn là rất khó thể nào tiếp nhận được. Ngay cả Chu Hạo Nhiên cũng bội phục tính co duỗi của người này, có thể co được duỗi được nói ra cũng không quá đáng, khi cái chết uy hiếp đến trước mặt rất nhiều việc hỉ mủi coi thường trước kia cũng có thể trở nên rắc rối.

Cho nên ngay khi Chu Hạo Nhiên nhìn Phương Lạc sáng sớm đích thân đưa một cô gái trang điểm rất đậm giống thuốc lá loại rẻ tiền ra khỏi nhà trọ, hắn rốt cuộc biết cái gì là bụng đói không kén cơm lại cũng không có điều gì quá lớn khó tiếp nhận. Cô gái này thân thể có vẻ hơi mập mạp không còn đẹp nữa, khoé mắt và trán dùng phấn lót dày đặc cũng che giấu không được nếp nhăn rất nhỏ mới là bất hạnh lớn nhất. Một người đàn ông hàng đêm phàn nàn không có phụ nữ không vui, chạy giữ mạng hơn một ngàn cây số ở nơi hoang dã rốt cuộc áp chế không được ham muốn nổi lên mỗi sáng sớm.

Cô gái này từ lúc học nghề ra làm việc đến nay gần hai mươi năm, lần đầu tiên gặp được thanh niên anh tuấn như vậy còn nhiều tiền ra tay hào phóng một ngàn tiền mặt. Cho nên sung sướng dùng hết tất cả vốn liếng thậm chí còn dùng mông miệng hầu hạ Phương Lạc cho dù không liếc loại gái này cái nào, tuy rằng vũ khí rộng thoáng giống như cọng dây thun dùng năm năm khiến cho Phương Lạc than lên một tiếng bực tức không nhỏ, chẳng qua vẫn là thành công khiến cho hắn trút ra đạn dược tủi nhục mấy ngày nay.

Điều này coi như để cho đạn bay ra hay không? Hay là con mẹ hắn không hề ngần ngại bay loạn.

Khi Phương Lạc đưa cô gái kia đi nhìn thấy quầy hàng điểm tâm đối diện nhà trọ, gần cả đêm thúc ngựa quơ roi quả thật có chút mệt mỏi. Sau khi bụng réo sôi một hồi hắn cảm thấy đưa cho Thái tử một phần điểm tâm sớm cũng là cơ hội rất tốt biểu thị lòng trung thành nịnh nọt, mục tiêu trên đường đi của Lý Bát Nhất rõ ràng thẳng đến Sơn Đông, Phương Lạc dù có đần độn cũng biết rõ hắn khẳng định có lối thoát sắp xếp ở nơi đó.

Châm một điếu thuốc bước tới quầy hàng bán bánh rán lớn, hắn không có để ý đến một tên béo phì ăn như sói ngốn như hổ chỗ quầy hàng có chỗ nào không ổn. Quần áo trên người đối phương ngoại trừ có chút bẩn thỉu quả thật không có chỗ nào đáng để chú ý, đế giầy đôi giầy thể thao hiệu Nike mới mua mấy ngày kia đã bị ma sát muốn rách càng sẽ không khiến cho hắn chú ý.

Sau khi Chu Hạo Nhiên nhìn sang Phương Lạc nhét một mẩu bánh rán cuối cùng vào trong miệng, sau đó húp hết gạo cháo ấm nóng vào thanh toán rời đi. Không liếc nhìn Phương Lạc một cái, tìm cửa hàng tạp hoá gia đình mua bao thuốc. Chu Hạo Nhiên rất thích nuốt may nhả khói giống như trải qua cảm giác thần tiên. Căn tạp hoá này cách nhà trọ Dạ Lai Hương không xa, Chu Hạo Nhiên ngồi xổm ở cửa ra vào hút thuốc bộ dạng giống thiếu niên trốn học.

Chu Hạo Nhiên mới đứng dậy, hai người cao lớn thô kệch giống như là đại hán bản địa Sơn Đông ngồi ở trên chiếc bàn mới ngồi của Chu Hạo Nhiên. Một đại hắn bưng chén cháo Chu Hạo Nhiên mới uống gõ vài cái trên mặt bàn la gọi ông chủ tới thu dọn, không động thanh sắc thu tờ giấy rộng cỡ ngón tay vào trong bàn tay.

Khi một tên đại hán uy vũ đi từ bàn bên cạnh sang xin tí lửa hút thuốc, tờ giấy này lại chuyển vào trong tay đối phương. Đại hán đã ăn no nắm tờ giấy trong tay đứng lên đi vào nhà vệ sinh công cộng, sau khi đóng cửa nhà vệ sinh mở tờ giấy trong tay nhìn xong lập tức thiêu huỷ.

- Bắt cô gái kia lại đây.

Sáu chữ.

Đại hán cười khúc khích, nụ cười làm dáng giống như Chu Bách Tước.

Hai mươi phút sau, cô gái tên gọi Tiểu Phương mới đi vào căn nhà trệt nhỏ mình thuê ở cởi bỏ quần áo xoa hạ thể hết sức đau đớn bị mời vào một chiếc xe bánh bao.

Cô ta nhận được sự tôn trọng, bởi vì cô ta được cho phép mặc vào một cái quần lót và áo ngực có chút rộng thùng thình.

Thịt thừa trên bụng của mình và nhũ hoa đã rủ xuống bị bốn năm đại hán to lớn trên xe bánh bao (một loại xe của Trung Quốc) dò xét không kiêng nể gì cả, mặc dù trải qua sóng to gió lớn từng chơi các loại lạ mắt cô ta cũng không khỏi có chút căm tức và ngượng ngùng.

- Cô tên là gì!

Một đại hán có râu quai nón ánh mắt sắc bén sau khi quơ giấy chứng nhận cảnh sát trong tay trước mặt cô ta hỏi.

- Tiểu Phương!

Tuy rằng loé qua nhưng cô ta vẫn nhìn rõ giấy chứng nhận mình kiêng kỵ nhất, cô ta chọn cúi đầu xuống làm ra biểu tình trong nhăn nhó mang theo mấy phần sợ hãi, rất là quen thuộc. Làm cho người ta nhìn cô giữa lúc bất tri bất giác sẽ sinh ra đây là một người phụ nữ đàng hoàng vô ý đi lầm đường nhưng lòng ôm suy nghĩ áy náy, tuy nhiên đáng tiếc, gã đàn ông trước mặt cô ta dường như không để ý lắm đến hành động của cô ta.

- Nói tên thật!

Cảnh sát khuôn mặt râu quai nón trên giấy chứng nhận tên gọi Vương Hồng Vĩ thấp giọng quát hỏi.

- Đỗ Lệ Lệ, người Tứ Xuyên, năm nay ba mươi sáu tuổi, chưa lập gia đình.

Trả lời quen việc thuộc lòng.

Cô ta nhìn thấy một khuôn mặt trắng tướng mạo có chút dễ coi cầm loại sổ ghi công tác quen thuộc chép lại lời của cô ta, trong lòng hết sức căm tức và đau xót. Làm cực khổ cả đêm lừa lọc khom eo mút lạp xưởng thật không dễ dàng gạ được một ngàn đại dương, xem ra có vẻ là giữ không được rồi, đang lo lắng dùng tài năng gì tranh thủ đồng tình hoặc là hối lộ một ít, đối phương đã ném ra vấn đề thứ ba.

- Gã đàn ông hôm qua cùng cô ở nhà trọ Dạ Lai Hương qua đêm là thân phận gì, nói thật.

- Tôi thật không biết, ngài là người biết rõ, chúng tôi làm việc này cũng có luật lệ, không thể tuỳ tiện thăm dò tên họ khách hàng.

Cô ta lựa chọn ăn ngay nói thật, bởi vì ánh mắt đại hán thật sự quá sắc bén, chưa từng thấy ánh mắt nhắm thẳng lòng người như vậy từ trong ánh mắt công an tuần tra trên đường.

- Nói tất cả tin tức cô biết có liên quan đến gã đàn ông kia, suy nghĩ cẩn thận chi tiết không nên bỏ sót chút gì. Gã đàn ông này là một đào phạm bộ công an truy nã, mạng người trong tay hắn không dưới năm cái. Nếu như cô muốn xử lý khoan dung hãy cống hiến hết sức bản thân có thể, tôi có thể suy xét không truy cứu lỗi lầm của cô.

Lời này kỳ thực sơ hở rất lớn, tuy nhiên để hù doạ một cô gái kiệt sức còn có chút kinh hoảng, vậy là đủ rồi.

- không có chỗ gì đặc biệt, tôi vừa mới vào cửa hắn đã giống như sói đói bổ nhào tới. Nội y tôi mới mua đều bị xé nát, gần như cả đêm không để cho tôi ngủ, hắn cúi đầu làm việc kia, rất ít nói chuyện.

Phụt

Một tên đầu trọc đang uống nước giữ không được phun ra ngoài, thanh niên phụ trách ghi chép động tác mau chóng né người để cho một ngụm nước vụt qua. Sau khi trừng mắt nhìn đầu trọc tiếp tục ghi chép, đầu trọc sờ soạn đầu của mình cười xin lỗi với hắn.

- Con chim mẹ nó, khẩu vị thật nặng.

Đầu trọc nhỏ giọng mắng thầm một câu, nghe vào trong lỗ tai Đỗ Lệ Lệ khiến cho cô ta xấu hổ muốn chui xuống đất.

- Hắn có hỏi qua cô cái gì nữa hay không?

- Hình như hỏi qua tôi thành phố Nhật Chiếu đi thế nào, tôi nói không biết, tôi không có nói láo, đến bây giờ tôi cũng chưa từng ra ngoài thị trấn xa quá ba mươi dặm. Chỗ quá xa cũng không dám đi, sợ chịu thiệt.

Râu quai nón tự nhủ cô có thể sợ chịu thiệt cái gì, sau đó ngẫm nghĩ nếu như đụng phải bọn ăn cơm chùa cũng coi như là chịu thiệt.

- Nhật Chiếu, hắn còn nói cái gì nữa không?

- Hắn nói sai tôi đêm nay tìm một tỷ muội tuổi tác nhỏ một chút cùng đi, khi đi mang theo một tấm bản đồ Sơn Đông, tôi đồng ý rồi. Cảnh quan tôi bảo đảm đêm nay không đi, ngài hãy xem đến phần không dễ dàng của tôi bỏ qua cho tôi lần này đi. Tôi bảo đảm phối hợp công tác với ngài, biết rõ chuyện gì báo hết cho ngài biết.

Cô gái tên gọi Đỗ Lệ Lệ giọng điệu chân thành nói, trong đó mặc dù có vài phần làm dáng nhưng cũng có thể xem như là thành khẩn.

- Đi! Mua một tấm bản đồ toàn diện nhất mang đến đây. Cô phải hỏi rõ ra hắn muốn đi cụ thể chỗ nào của thành phố Nhật Chiếu, chuyện này làm xong tôi ghi công cho cô!

- Thật sự sai tôi đi?... Tôi đây có được tính hỗ trợ phá án hay không?

- Tính!

- Vậy tiền tôi kiếm được …

- Cô không nói tôi cái gì cũng không biết, xuống xe đi. Buổi tối giữ vững tinh thần để ngàn vạn lần đừng lộ ra dấu vết. Người này chính là tội phạm cùng hung cực ác, nếu như không phải để một lưới hốt trọn đồng bọn của hắn chúng tôi cũng sẽ không để cho cô đi tiếp xúc nguy hiểm, cô yên tâm đi, chúng tôi luôn ở bên ngoài bảo vệ cô, sẽ không để cho cô chịu phải một chút thương tổn.

- Vâng! Tôi đảm bảo tận hết toàn lực phối hợp ngài làm việc!

- Được cảnh sát bảo đảm mạng lưới nghề nghiệp, tôi đây tính bị ép tiếp khách hay không?

Suy nghĩ của Đỗ Lệ Lệ rất yy đến điều này, lập tức bị râu quai nón mời xuống xe.

Rất nhanh, tin tức này đã truyền đến biệt thự Ly Hồ, Cường Tử ngồi ở trước máy vi tính dùng Baike tìm kiếm bản đồ thành phố Nhật Chiếu của Sơn Đông, nhìn cẩn thận tỉ mỉ vài chục lần rốt cuộc tìm được một chỗ tuy rằng không đáng là bao nhưng khiến cho trong lòng của hắn chấn động. Sau khi dịch chuyển tầm mắt khỏi máy vi tính Cường Tử đốt một điếu thuốc, trầm tư sau một lát móc điện thoại ra gọi điện.

- Sai anh ta buổi trưa tới giúp tôi làm một việc, đại khái cần khoảng ba ngày, hai thanh niên chúng ta.

Đầu bên kia điện thoại sau khi trầm mặc thoáng chốc ừ một tiếng, lập tức gác điện thoại.

Lần nữa bấm nhanh một số.

- Triệu ca, bảo người của chúng ta tại chỗ chờ lệnh đừng có theo nữa. Tôi đã biết rõ hắn muốn đi chỗ nào, truy theo nữa cũng không phải những thứ bọn họ có thể ứng phó được. Anh có thể sai Báo Tử Ca chuẩn bị một tí, buổi chiều theo tôi đi một chuyến đến Sơn Đông.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6268 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5668 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5509 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5344 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4974 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4954 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter