Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cặn Bã Hoàn Lương

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cặn Bã Hoàn Lương
  3. Chương 147: Thánh quân như họa (5)

Chương 147: Thánh quân như họa (5)

Hắn tâm tình vô cùng thư thái cho đến khi tìm được Thượng Tích.

"Đột nhập vào phủ Thừa tướng có mục đích gì? Còn không chịu khai? Trước tiên đánh hai mươi trượng đi."

Lúc này hắn bị thân tín của Tề Niên kìm hai tay lại thành cái bánh quẩy, đôi mắt trừng to như thể không tin nổi bời vì nhìn thấy dáng vẻ cao cao tại thượng khi nói mấy lời này của y.

Vốn dĩ hắn đi tìm Thượng Tích bàn chuyện yêu đương, à nhầm chuyện về tên phá rối Thượng Tiêu Dao thì lại xảy ra biến cố bất ngờ mà chính hắn cũng chẳng hiểu lí do.

Lúc này Đại Lợi thành thật khai ra ngọn nguồn cho hắn. Cớ sự là sau cuộc trò chuyện cảm lạnh với Hạ Tâm, Thượng Tích bị phong bế bộ nhớ chủ thần, chỉ có thể thành thật làm một Thừa tướng lão cán bộ.

Trương Viễn Hoài nào biết yêu cầu của mình lại khiến y bay màu kí ức như vậy, hắn muốn chửi mà trời xanh có thấu đâu.

"Cmn lại khó chơi rồi." Giờ khắc này hắn không khỏi nghĩ đến quãng thời gian trầy trật tán tỉnh Tiêu Quân mà khóc không ra nước mắt.

Cái tên khốn đó một khi bị phong bế bộ nhớ liền lì như bò, cưa làm sao cũng không chịu đổ hết đó trời ơi!

Mẹ kiếp, giờ hắn muốn bắt chuyện với THỪA TƯỚNG ĐẠI NHÂN còn khó nói chi đến việc thảo luận với y về người tên Thượng Tiêu Dao không có trong trí nhớ y.

Hắn cứ thế bị bắt nằm sấp lên cái ghế dài trơn, mãi đến khi cái trượng đầu tiên chuẩn bị đánh xuống mông vẫn trưng đôi mắt ủy khuất nhìn Tề Niên không thèm chớp mắt lấy một cái. Nhưng mẹ nó bộ dạng xinh đẹp yêu nghiệt của hắn suýt bị đánh thành hồ ly hóa kiếp mà y vẫn không có chút biểu hiện xót thương nào làm hắn cáu muốn chết.

Khoảnh khắc trượng lớn hạ xuống, Trương Viễn Hoài lật người, hắn giơ thẳng cái chân nuột nà, một phát dễ dàng đá nó văng xuống đất.

Nhìn động tác vừa rồi của hắn mây trôi nước chảy, nhẹ nhàng như vậy mà lực đạo thật kinh người, đến nổi khiến hai thân tính của Tề Niên phải khẩn trương bày ra tư thế bảo vệ chắn trước người y.

Trương Viễn Hoài cười gượng khó xử, hắn giơ tay tỏ thiện ý, vừa nói vừa móc một cái kim bài Nữ đế ngự phong ra: "Ta không có ác ý, cũng không có mục đích xấu."

May là hồi nãy đòi con quỷ nhỏ cho một cái kim bài miễn tử, không thì giờ khó nói chuyện rồi.

Thấy nó Tề Niên cau mày, càng không hài lòng với hắn.

Nữ đế vừa mới đăng cơ bao lâu, sao có thể tùy tiện giao kim bài cho một tên không đáng tin như thế chứ?

"Các hạ đến đây có việc gì?"

"À chưa giới thiệu, ta là Mộc Huyền--?" Mấy người nhìn ta như vậy là có gì?

Trương Viễn Hoài đối diện với đôi mắt hừng hực lửa giận của hai tên thân tín mà nổi quạu. Bấy giờ Tề Niên chậm rãi lên tiếng, hắn mới vỡ lẽ.

"Ở ngục tối Độc Minh lâu như vậy, tất nhiên ta biết ngươi là Thánh quân Mộc Huyền."

Ơ? Y không nhớ ra người yêu của mình thì thôi, tại sao còn giữ cái mớ kí ức bẻ cong sự thật đó làm gì dị đuma? Chả trách hai đứa thuộc hạ của y thấy hắn như nhìn thấy kẻ thù truyền kiếp, cảnh giác như vậy!

Đương không bị mang tiếng cố ý làm khó y, chuyến này có nhảy sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch oan cmn ức.

Trương Viễn Hoài khóc trong lòng nhiều chút, bề ngoài tỏ ra dễ tính huơ tay cười giả lả như thân thiết lắm, cuối câu còn cho y một ánh mắt ám muội: "Chỉ là tình thế ép buộc thôi, ta thật sự không có cố ý, ta thương ngài còn chẳng kịp mà~~"

"To gan!" "Láo xược!"

Hai tên gà mẹ kia phản ứng gắt gao đồng loạt hét lên.

Trương Viễn Hoài mất hứng: "..." Y không phản đối, hai ngươi la cái gì mà la?

"Thánh quân đúng là biết trêu hoa ghẹo nguyệt, có điều, ta không phải hoa cũng chẳng phải nguyệt để ngươi có thể ve vãn."

"Tất nhiên phong hoa tuyết nguyệt không bằng ngài, ngài là người đứng trước mặt ta--"

Hai tên Dương Đông và Kích Tây nghe đến đây mặt liền ngu ra, chỉ có Tề Niên biểu cảm thản nhiên đón nhận ý tứ của hắn. Y cứ như mặt nước mùa thu tĩnh lặng, chẳng gì có thể làm y dao động, khiến Trương Viễn Hoài càng muốn trêu chọc, quậy cho cái mặt nước mùa thu đó biến thành mùa hè... chính là muốn nó trở nên nhiệt tình nóng bỏng.

Lúc này hắn cong môi, ý cười ngập tràn, tư sắc rực rỡ chậm rãi nhấn nhá: "Mà người trước mặt...là người trong lòng~"

Mẹ nó, không hiểu sao càng làm trò tán tỉnh hắn càng hăng máu.

Tề Niên: "..." Ranh con.

Đang khoái chí, bỗng nhiên nụ cười của hắn cứng đờ, đến lúc này mới nhận ra vấn đề vội vã chất vấn: "Khoan đã, nếu từ đầu ngài đã biết ta là ai, tại sao lại còn muốn đánh ta?"

"Bởi vì hư em sẽ được phạt~~" Đại Lợi nhiều chuyện chỏ mỏ.

Trương Viễn Hoài: "..." Mày bớt kích thích dã thú trong người tao đi.

Vừa mắng Đại Lợi xong, quay sang thấy Tề Niên nhìn hắn như kiểu muốn nói "Đột nhập vào nhà người ta, gia chủ sao không được phạt?" mà cạn lời, bất giác giọng nói ủy khuất văng vẳng trong đầu "Nói yêu mình, thương mình mà lại đánh mình, thế là yêu mình à? Thế là ghét mình rồi."

Trương Viễn Hoài ước gì có thời gian nắm đầu Đại Lợi ngay lập tức.

Cmn có thôi đi không?

Hắn tạm bỏ qua chủ đề nhức nhói lòng mề này, trở về câu hỏi trước của y, xạo ke bịa chuyện: "Nghe nói dạo này phủ Thừa tướng có nhiều kẻ phá rối nên Bệ hạ đặc biệt ân chuẩn cho ta trở thành cận vệ quan tâm ngài."

Tề Niên không tỏ ra bất ngờ, chỉ dùng hai chữ cũng có thể đánh tan biểu cảm của hắn: "Thánh chỉ?"

Nhất thời nụ cười của Trương Viễn Hoài nứt toạc khó coi, có điều nên khen mặt hắn dày, tình huống đã xấu hổ như vậy mà vẫn cố tỏ ra thân thiện giải thích thêm được: "Chỉ mới có khẩu dụ, ngày mai nhất định sẽ đến."

"Khi nào thánh chỉ đến ta sẽ nhận mệnh, còn bây giờ, mời Thánh quân trở về." Tề Niên không hề cười.

"Đã nói là ngày mai đến, ta ở đến trước một hôm có làm sao đâu? Ngài có cần làm khó ta như vậy không?" Hắn dậm chân, nghiến răng nói lí.

"Dương Đông, Kích Tây tiễn khách."

Trương Viễn Hoài bị hai thân tín của y lôi xềnh xệch ra ngoài, oán giận tuyên bố: "Lão già họ Tề kia, nhất định có ngày ta sẽ khiến chàng yêu tới chết không thôi!"

Tề Niên lắc đầu ngán ngẫm: "Ấu trĩ."

Buổi tối từ thư phòng trở về, y cả người mệt mỏi đi ngâm bồn, thời khắc chạm nước đã nhạy bén phát hiện có người ẩn nấp trong đó, tuy nhiên chưa kịp thoát thân đã bị Trương Viễn Hoài gắt gao bắt lại.

'Đùng' một cái, y bất lực bị hắn kéo xuống, cùng lúc tiếng cười khoái chí vang lên khiến y không khỏi thở dài.

Ánh trăng đang chiếu sáng bầu trời đêm, thời điểm này thần tiên đều được ví từ trên đó hạ xuống. Vậy mà ngay dưới đây có nơi hơi nước nóng bốc lên tạo ra khung cảnh chẳng khác chốn bồng lai, lại có một Trương Viễn Hoài ngược lại giống như hóa thân thành yêu hồ ngàn năm đi mê hoặc chúng sinh buổi tối.

Hắn vốn chỉ khoác hờ một lớp áo, bấy giờ vì trốn trong nước mà y phục mỏng manh dính chặt vào cơ thể, trong làn khói trắng mờ ảo lộ ra đường nét cơ thể yêu kiều, khi di chuyển lại gần, thấp thoáng thấy cả ti hồng. Khuôn mặt tóc tai hắn đều ướt sũng, dáng vẻ diễm lệ đó phối hợp với cái liếc mắt đưa tình, có thể chính xác hình dung bằng bốn chữ "Phong tình vạn chủng".

Nhận ra ý nghĩ vừa rồi của mình, Tề Niên có hơi bất ngờ, y chưa từng ngờ tới có ngày mình lại dùng bốn chữ này trên người một nam nhân.

Đôi mắt hắn cong lên kiêu ngạo, nụ cười quyến rũ lạ thường, có lẽ vì ngâm trong nước nóng đôi môi ấy mới trở nên căng mộng ướt át được như vậy, cũng có lẽ vì điều đó, lời châm chọc thốt ra mới không chói tai đến thế.

"Trông gà vậy mà cũng nhạy bén quá nhỉ?"

Tề Niên kinh mạch bị đứt, mất hết võ công ai ai cũng biết, chuyện y có thể tự lực đối phó với loại ma đầu như Mộc Huyền hoàn toàn không có khả năng, bởi vậy Trương Viễn Hoài mới to gan tính kế y.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6183 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5603 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5282 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5234 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4916 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4875 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter