Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chú Ái Tinh Không

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chú Ái Tinh Không
  3. Chương : 140

Chương : 140

Editor: Nguyệt

Gerald: “… Ariel! Tớ sai rồi!!!”

“Nửa giờ sau không đến, tự chịu hậu quả.” Ariel không hề dao động.

Gerald rơi lệ đầy mặt tự đánh mình. Này thì không giữ mồm này, ai bảo mày không giữ mồm!

Edward ngồi trong cơ giáp nghe bọn họ trêu chọc nhau, khóe môi bất giác cong lên. Nếu có ai ở đây chắc chắn sẽ ngạc nhiên, vì nụ cười bây giờ của hắn khác hẳn kiểu cười ôn hòa thường ngày.

Một nụ cười chân thành khiến cả người hắn sáng sủa hẳn lên.

Bó tay với cái sự nhàn cư vi bất thiện của đám người này, Chung Thịnh hô lên trong kênh đội ngũ: “Đừng nói linh tinh nữa, mau giải quyết đối thủ đi.”

“Được rồi được rồi, giải quyết ngay đây.” Lâm Phỉ Nhi bĩu môi. Chậc, tán dóc thêm một lúc có phải vui không. Mọi người ai chả khoái xem Gerald kinh ngạc.

Sau khi Chung Thịnh nói câu đó, Edward đột nhiên mặt mày biến sắc. Hắn nhẹ nhàng vuốt lên khóe môi, độ cong ấy vẫn chưa trở về như cũ. Trông hắn có hơi sửng sốt, và phức tạp, nhưng rồi nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, treo lên nụ cười ôn hòa bất biến.

“Xong!” Khi chiếc cơ giáp cuối cùng bị Samantha bắn nổ, mọi người lại nghe tiếng thông báo quen thuộc của hệ thống.

Ánh sáng trắng lóe lên. Một lần nữa, họ trở lại phòng chuẩn bị. Cả đám rệu rã ngả người ra ghế. Điều khiển cơ giáp trong thế giới giả tưởng cũng khiến người ta mệt mỏi.

“Oa, mệt chết đi được.” Lâm Phỉ Nhi ngáp một cái, bộ quần áo chiến đấu bó sát người vì động tác này mà để lộ phần eo trắng nõn.

Gerald chảy nước miếng mê đắm nhìn phần eo thon gọn ấy, nhìn kiểu gì cũng thấy đáng khinh.

“Đồ háo sắc!” Lâm Phỉ Nhi vớ bừa thứ gì đó ném cậu ta, rồi mới chỉnh lại trang phục, che phần da thịt đó đi.

Gerald tránh thoát ám khí của cô, lau nước miếng: “Phỉ Nhi, không muốn cân nhắc đề nghị vừa rồi của tớ thật sao? Cậu xem tớ đẹp trai lai láng, tuấn tú vô ngần, tài mạo song toàn, không làm người yêu của tớ là tiếc lắm đó.”

“Biến! Đi mà lừa mấy cô gái khác.” Lâm Phỉ Nhi mặc kệ tên dở hơi này. Tên này không nói được câu nào đứng đắn. Tin lời cậu ta chỉ có khổ. Cô dám chắc nếu bảo muốn làm người yêu cậu ta thật, cậu ta sẽ chạy biến nhanh hơn cả thỏ.

“Khụ khụ khụ!” Lúc Gerlad giả vờ say đắm tỏ tình với Lâm Phỉ Nhi, Lôi Tranh tội nghiệp bắt đầu sặc. Cậu sửng sốt nhìn Gerlad, rồi quay sang nhìn Hạng Phi với vẻ lo lắng. Chẳng lẽ hai người đang giận nhau?

“Cậu nhìn tớ làm gì?” Hạng Phi chẳng hiểu sao Lôi Tranh lại nhìn mình với vẻ thương cảm. Cậu ta bị làm sao vậy?

“À thì …” Lôi Tranh ngẫm nghĩ. Cậu thấy Gerald và Hạng Phi rất hợp nhau. Mặc dù biểu hiện thường ngày của họ không thể bằng được cặp của Chung Thịnh, nhưng xem như là hoan hỉ oan gia. Nếu chỉ vì chút giận dỗi nhất thời mà chia tay thì thật đáng tiếc.

“Làm sao?” Hạng Phi lại càng không hiểu. Lôi Tranh là người hiền lành nhất đội, ai cũng biết. Nhưng hình như cậu ấy đâu có tật nói năng ấp a ấp úng.

“Cái đó …” Lôi Tranh gãi đầu gãi tai. Rốt cuộc là có nên nói không đây?

“Cái nào? Cậu muốn nói gì?” Hạng Phi hơi bực. Cái cậu này cứ ậm à ậm ừ rõ ghét!

Lôi Tranh ngập ngừng một lúc mới hỏi: “Thì là … cậu và Gerald cãi nhau à?”

Hạng Phi sửng sốt. Gerald cũng sửng sốt. Tức là sao?

“Hai người đó ngày nào chả thế.” Samantha nói, không mấy bận tâm.

“Không phải cái loại đó …” Lôi Tranh vội vàng giải thích, “Mà là … hai cậu giận dỗi nhau à?”

Gerald và Hạng Phi đồng thời 囧: Giận dỗi? Hai thằng con trai thì giận với dỗi cái gì? Lôi Tranh chưa tỉnh ngủ hả?

Cảm thấy Hạng Phi và Gerald vẫn chưa hiểu ý mình, Lôi Tranh cũng thấy cuống: “Ý tớ là, các cậu chia tay vì cãi nhau à? Như vậy không tốt đâu, hai người ở bên nhau thì phải biết thông cảm cho nhau. Tùy tiện chia tay thế này tiếc lắm.”

Lôi Tranh nói xong lại thấy có gì đó không ổn. Bởi vì cả phòng im lặng đến đáng sợ.

Tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn cậu, trong số đó còn có cả Chung Thịnh bình thường vốn rất nghiêm túc. Còn Hạng Phi, mặt cau có trông rất đáng sợ, làm người ta không dám nhìn thẳng.

“Phì … ha ha ha ha!” Gerald cười sằng sặc, đến nỗi suýt trượt khỏi ghế. Cậu ôm bụng cười nắc nẻ, cứ như sắp chết vì cười vậy.

Samantha với Lâm Phỉ Nhi cũng che miệng cười khúc khích.

Sau phút giây bất ngờ ngắn ngủi vừa rồi, Chung Thịnh bình tĩnh trở lại. Nhưng Lôi Tranh nhìn kiểu gì cũng thấy trên đầu cậu ấy có mấy gạch đen trượt xuống.

Edward vẫn cười tủm tỉm, nhưng ánh mắt thì viết dòng chữ sáng chói: Sung sướng khi người khác gặp họa.

Ariel …

Thôi, từ lúc quen biết Ariel đến giờ, cậu chưa từng nhìn ra cảm xúc gì từ cái mặt lạnh như băng đó cả. Chỉ cần cậu ta vẫn duy trì bản mặt không biến sắc, chắc chẳng ai biết cậu ta đang nghĩ gì.

Còn Hạng Phi …

Lôi Tranh run rẩy. Mặt Hạng Phi đã đen như đáy nồi, nhìn cậu ấy như thể chỉ hận không được ăn tươi nuốt sống cậu.

“Rốt cuộc là cậu nhìn từ đâu mà thấy tôi với tên tiện nhân kia ĐANG YÊU NHAU!” Hạng Phi rít từng chữ qua kẽ răng.

Trái tim bé nhỏ của Lôi Tranh hơi run lên. Cậu không ngờ Hạng Phi bình thường luôn hòa ái lại có lúc khủng khiếp như bây giờ.

“Thì là … lúc ở thành phố Blood … Gerald đứng ngoài cửa cầu xin cậu tha thứ, bảo là sẽ không bao giờ tơ tưởng đến con gái nữa …” Lôi Tranh cảm thấy hình như mình đã hiểu lầm chuyện gì đó.

“Thành phố Blood?” Hạng Phi nhíu mày. Lúc ở thành phố Blood có xảy ra chuyện đó sao?

“A! Tớ nhớ ra rồi! Hôm đó tớ nhìn thấy dấu hôn trên cổ Chung Thịnh, tưởng Chung Thịnh đi tán gái, ai ngờ …” Gerald đột nhiên nhớ ra chuyện ngày đó, vội vàng nói, sau cùng còn phẫn nộ liếc mắt nhìn Ariel.

Dấu hôn trên cổ Chung Thịnh?

Những người ngồi trong phòng ai cũng biết nó từ đâu mà có.

Chung Thịnh nằm cũng trúng đạn, xấu hổ vô cùng. Ariel thì vẫn bình tĩnh, mặt không đổi sắc.

“Đấy là cậu ta nói linh ta linh tinh, chỉ vì thế mà cậu nghĩ tôi thích cái tên tiện nhân đó?” Mặt Hạng Phi sa sầm.

“Ê ê, ai là tiện nhân hả. Hôm đó rõ ràng là Chung Thịnh ăn vụng, tớ chỉ tùy tiện nói mấy câu thôi mà.” Gerald phản bác.

“Cậu câm miệng cho tôi!” Hạng Phi hung tợn lườm cậu ta, sát khí nồng nặc.

Gerald im bặt. Đệt, Hạng Phi sắp bùng nổ rồi, không thể dây vào được, nếu không sẽ xui xẻo.

“À …” Lôi Tranh quẫn bách muốn chết. Sao mình lại gây ra cái chuyện dở khóc dở cười này chứ.

Cậu nhìn trái rồi lại nhìn phải. Lâm Phỉ Nhi và Samantha vẫn còn đang cười trộm. Chung Thịnh với Ariel thì mặt không đổi sắc. Gerald … thôi, bản thân cậu ta cũng khó được yên ổn. Còn Edward, tuy vẫn mỉm cười, nhưng không có vẻ gì là định giải vây cho cậu cả.

Cái bọn khốn kiếp này! Thời khắc quan trọng không có ai cứu cậu là sao!!!

Lôi Tranh thầm khóc òa.

“Cậu! Đăng xuất ngay cho tôi. Tôi đến tìm cậu ‘trao đổi’!” Hạng Phi gằn từng tiếng nói với Lôi Tranh, sau đó biến mất khỏi phòng chuẩn bị.

Mọi người quay sang nhìn Lôi Tranh với vẻ tội nghiệp.

“Cậu ấy … chắc sẽ không giết tớ đâu ha.” Lôi Tranh lẩm bẩm.

Mọi người giả vờ như không nghe thấy.

Thấy không có ai cứu mình, ngược lại còn như xem kịch vui, Lôi Tranh đành ủ rũ đăng xuất.

“Oa ha ha ha! Buồn cười quá! Hạng Phi đáng thương thật!!!” Lâm Phỉ Nhi lúc trước còn cười trộm, Lôi Tranh đi rồi liền phá lên cười sằng sặc, thậm chí còn đập bàn đập ghế.

Gerald đen mặt nhìn cô. Ê ê, chẳng phải chỉ là hiểu lầm thôi sao? Có cần cười đến mức đó không?

“Đúng … đúng là đáng thương. Bị người mình thích hiểu lầm mình thích người khác, Hạng Phi mới bi đát làm sao!” Lâm Phỉ Nhi vừa cười nắc nẻ vừa lau nước mắt nói với Samantha.

“Ừ, rất đáng thương.” Samantha gật đầu, nói nghe rất thâm thúy.

“Khoan đã, hai người đang nói gì thế?” Gerald mù mờ, hình như có gì đó kỳ quặc lẫn vào thì phải?

“Cậu không biết?” Lâm Phỉ Nhi kinh ngạc nhìn cậu.

Gerald ngơ ngác nhìn cô. Biết gì cơ? Hay là có chuyện gì mà đáng ra cậu phải biết?

Lâm Phỉ Nhi bó tay rồi, vỗ trán nói: “Sao cậu ngốc thế. Bọn này đều nhìn ra mà cậu vẫn chưa phát hiện à?”

Gerald vẫn không hiểu: “Phát hiện cái gì?”

Lâm Phỉ Nhi nhìn cậu với vẻ thương cảm. Đôi mắt của Gerald thật ra là đeo cho có đúng không?

Gerald hơi khó chịu với ánh nhìn của Lâm Phỉ Nhi, vội vàng quay sang Edward xin giúp đỡ.

Edward cười ôn hòa, nói một cách uyển chuyển: “Cậu không phát hiện ra Hạng Phi có cảm tình với Lôi Tranh sao?”

Cảm tình? Đó là cái gì? Ăn được không? Gerald ngẩn ra một lát, rồi đột nhiên trợn tròn mắt: Cảm tình! Khoan đã, không phải loại cảm tình mà cậu nghĩ chứ?!! Giống như Chung Thịnh với Ariel?!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6185 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5604 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5283 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5242 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4918 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4878 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter