Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm
  3. Chương 6: Nô Lệ Của Thời Gian

Chương 6: Nô Lệ Của Thời Gian

Màn đêm tĩnh lặng, sau khi hoàn thành hết mớ bài tập hôm nay Khuất Tĩnh Văn giao, Kỳ Mặc Vũ lại bắt đầu suy nghĩ xa xăm.

Bây giờ chỉ mới 8 giờ hơn, có lẽ Khuất Tĩnh Văn vẫn chưa ngủ. Ôm theo suy nghĩ đó, Kỳ Mặc Vũ tìm đại một đề tài rồi nhắn cho Khuất Tĩnh Văn.

Kỳ Mặc Vũ: [Khuất lão sư, trong quyển Dật Lạc cô có viết, con người có thể làm chủ thời gian nhưng cũng có thể là nô lệ của thời gian, em vẫn chưa hiểu lắm. Lão sư có thể giúp em thông suốt không?]

Sau khi nhắn xong, Kỳ Mặc Vũ ôm điện thoại trong lòng ngực. Nhịp tim nàng theo tiếng kim đồng hồ treo trên tường nhà cứ liên hồi chuyển động, phát ra âm thanh.

Đến gần chín giờ, một tiếng ting ting vang lên phối hợp làm cường điệu nhịp tim gia tốc. Kỳ Mặc Vũ chần chừ mãi, không có can đảm nhìn vào màn hình vì sợ đó chỉ là tin nhắn rác.

Nàng thề là phải lấy hết can đảm mới dám mở điện thoại lên, cuối cùng đúng thật là tin nhắn rác.

3

Cảm giác chuyển từ chờ đợi sang thất vọng thật không mấy dễ chịu. Đến khi Kỳ Mặc Vũ định từ bỏ mà đi ngủ thì cuối cùng Khuất Tĩnh Văn cũng đáp lại.

Khuất lão sư: [Mỗi ngày em sẽ có một lượng công việc và một quỹ thời gian để hoàn thành. Khi đó em hoàn toàn nắm chắc, muốn hoàn thành sớm hay muộn là do bản thân, tức là em làm chủ thời gian. Nhưng nếu em cứ không chú ý đến nó, đến một ngày lượng nhỏ ban đầu dần tích lũy lại thành một lượng lớn nhưng quỹ thời gian dần thu hẹp, em phải chạy đua mới có thể hoàn thành, khi ấy em lại trở thành nô lệ của thời gian. Thời gian, nếu như không nắm chắc rất dễ khiến người ta hối tiếc.]

Khuất lão sư: [Như vậy, có dễ hiểu hơn không?]

Câu trả lời này cũng quá tỉ mỉ rồi đi. Thật ra Kỳ Mặc Vũ không phải là không hiểu, nàng trước giờ vẫn luôn tự hào với trí thông minh trời sinh của bản thân. Chỉ là khi nhìn thấy mấy dòng này, nội tâm không hiểu vì sao thấy vui vẻ cùng ấm áp.

Nàng vội vàng di chuyển ngón tay linh hoạt trên bàn phím điện thoại.

Kỳ Mặc Vũ: [Em đã hiểu rồi. Cảm ơn Khuất lão sư]

Kỳ Mặc Vũ: [Lão sư chưa ngủ sao?]

Lần này rất nhanh đã có hồi đáp.

Khuất lão sư: [Vừa xong việc, một lát sẽ ngủ.]

Thì ra là chuẩn bị đi ngủ. Vốn định nói thêm mấy câu nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống. Kỳ Mặc Vũ gửi thêm một tin nhắn.

[Vậy Khuất lão sư ngủ ngon.]

Tin nhắn cuối cùng này giống như đá rơi xuống giếng. Kỳ Mặc Vũ chỉ có thể bỏ qua xoắn xuýt trong đầu. Ngày hôm nay thực sự đã có rất nhiều thu hoạch.

===

Chẳng mấy chốc đã là cuối năm. Thời tiết Bắc Thành dần chuyển lạnh. So với Vĩnh Thành quanh năm mưa thuận gió hòa thì nơi đây khá là khó thích nghi với một người lần đầu đến đây như Kỳ Mặc Vũ.

Tuy là nói như vậy nhưng thời gian trước nhờ Thái Vịnh Nghi một mực bắt đi tập võ, nên sức chịu đựng của Kỳ Mặc Vũ cũng tốt hơn nhiều. Nàng nhường cho Tô Giai Nghê mấy cái áo lông cừu mẹ mình chuẩn bị, chỉ chọn một cái áo khoác mỏng để chống lại mấy cơn gió lạnh.

Tuy nhìn về ngoài có vẻ hơi bất cần nhưng kỳ thực Kỳ Mặc Vũ là một đứa trẻ rất ấm áp. Nàng biết rõ Tô Giai Nghê chỉ dựa vào bà ngoại cùng công việc làm thêm ngày có ngày không. Dù cho cố gắng tích góp cỡ nào thì việc vượt qua bốn năm đại học cũng tương đối khó khăn chứ đừng nói chi là có quần áo đẹp. Nàng chưa bao giờ chủ động mở miệng đòi giúp đỡ vì Kỳ Mặc Vũ hiểu ai cũng có cái tôi của mình. Nhưng bằng những khách khác nhau, nàng khiến Tô Giai Nghê vui vẻ mà tiếp nhận, cũng không cảm thấy áy náy.

Một học kỳ tại trường đại học tính ra cũng không phải quá dài, vỏn vẹn hai tháng là có thể qua. Điều đó đồng nghĩa với việc lớp học của Khuất Tĩnh Văn cũng sắp kết thúc.

Thời gian qua, cứ đôi ba ngày Kỳ Mặc Vũ lại nhắn cho Khuất Tĩnh Văn vài tin nhắn. Có lúc là hỏi một chút về bài vở, có khi lại hỏi thăm thói quen cùng sở thích của cô.

Khuất Tĩnh Văn sẽ thường trả lời rất nhanh những câu hỏi liên quan đến học thuật, nhưng về phương diện cá nhân thì có đôi chút không thích ứng.

Vẫn như mọi khi, hôm nay Kỳ Mặc Vũ vẫn đến lớp rất sớm dù cho thời tiết không được tốt lắm. Đã một thời gian trôi qua, đám người tò mò cũng đã vơi dần. Bây giờ chỉ còn lại những sinh viên thuộc về lớp học này. Như vậy Khuất Tĩnh Văn cũng đỡ đi một phần vất vả.

Kể từ khi gặp Khuất Tĩnh Văn, Kỳ Mặc Vũ chưa từng thấy cảm xúc của cô vì điều gì mà ảnh hưởng. Cho dù là một cái nhíu mày cũng thật hiếm hoi. Nàng tự hỏi, người như Khuất Tĩnh Văn phải là chuyện gì mới có thể khiến cô xao động đây.

1

Lớp học hôm nay vô cùng yên tĩnh, vì là thời điểm mấu chốt nên ai nấy đều tập trung, kể cả dân ngoại đạo như Tô Giai Nghê cũng không ngoại lệ.

Khuất Tĩnh Văn hôm nay cũng khoác lên mình chiếc áo măng tô màu hạt dẻ, thế nhưng mùi trầm hương trên cơ thể cô vẫn vương vấn nơi đầu mũi của Kỳ Mặc Vũ.

Kỳ Mặc Vũ không phải chưa từng ngửi thấy mùi này ở nơi khác, chỉ là ở trên người Khuất Tĩnh Văn lại cho người ta cảm giác say mê khó mà diễn tả.

Nàng vụng trộm nhìn theo nhìn theo những ngón tay thon dài đang ghì chặt trên bảng đen của người kia, hai gò má không tự chủ mà ửng đỏ. Bàn tay Khuất Tĩnh Văn cũng quá đẹp đi. Ngày trước đã thấy bàn tay của bản thân là đẹp nhất rồi, cho đến khi gặp Khuất Tĩnh Văn. Đúng là trên đời này không có gì là tuyệt đối.

1

Người ta thường nói những người có bàn tay đẹp là những người ngọc cốt thanh cao*, rất biết cách chăm sóc bản thân. Nhìn lại chính mình, Kỳ Mặc Vũ tự nhận thấy không xứng đáng.

*Ngọc cốt thanh cao: Cao quý từ trong xương tủy

"Lớp học của chúng ta chỉ còn hai buổi nữa là kết thúc. Trong thời gian ôn tập nếu có thắc mắc gì có thể gửi qua email. Tôi sẽ giúp các em giải đáp."

Kỳ Mặc Vũ bởi vì câu nói kia sinh ra một chút kiêu ngạo. Những đồng học ở đây chỉ có thể gửi mail, riêng nàng đã có thể trực tiếp nhắn tin hay gọi điện. Cái này có phải gọi là ưu ái không?

Kỳ Mặc Vũ chưa từng nghĩ tới, cũng không dám nghĩ tới. Đối với nàng, việc có thể thân cận với Khuất Tĩnh Văn hơn một chút đã là niềm vui lớn lao. Cũng không dám cưỡng cầu.

Nhưng mà con người rõ ràng là có lòng tham, được một lại muốn mười. Chưa bao giờ biết hài lòng là gì cả. Kỳ Mặc Vũ tự nhận mình cũng là phàm nhân, làm sao thoát được sự mê hoặc của lòng ham muốn.

Sau khi kết thúc buổi học, Kỳ Mặc Vũ quen tay quen chân tiễn Khuất Tĩnh Văn một đoạn. Hôm nay cô không ghé căn tin, chỉ cùng đi một đoạn đường.

Âm thanh huyên náo sau lưng càng lúc càng rõ, Khuất Tĩnh Văn thỉnh thoảng nghiêng đầu trả lời vài câu hỏi của Kỳ Mặc Vũ. Rõ ràng đây là thiên vị, Khuất Tĩnh Văn hiểu rõ. Là một con người có thất tình lục dục, cô thừa nhận mình yêu thích cái đẹp. Mà Kỳ Mặc Vũ đây chính là kiểu người càng nhìn ngắm càng khiến người ta dễ lay động.

"Em không biết cô còn có sở thích bắn cung."

Kỳ Mặc Vũ vừa cười vừa nói. Khám phá này khiến nàng rất hài lòng.

Lúc này Khuất Tĩnh Văn đang nhìn sang sườn mặt của nàng, bỗng chốc gương mặt cô biến sắc: "Mặc Vũ, cẩn thận."

Một con rắn nhỏ đang nằm trên ba lô Kỳ Mặc Vũ, hung hăng thè lưỡi. Khuất Tĩnh Văn không suy nghĩ nhiều, cô dùng tay chuẩn xác nắm lấy đuôi con rắn rồi quăng vào bụi rậm trong sự ngơ ngác của Kỳ Mặc Vũ.

Đám sinh viên xung quanh cũng tò mò quay lại, một vài âm thanh ven len: "Sao ở đây lại có rắn?"

Kỳ Mặc Vũ cuối cùng cũng ý thức được chuyện gì đang xảy ra, nàng vội nắm lấy bàn tay của Khuất Tĩnh Văn: "Cô không sao chứ?"

Khuất Tĩnh Văn rất nhanh lấy lại bình tĩnh: "Không sao. Không bị hoảng sợ chứ?"

Kỳ Mặc Vũ lắc đầu, trong mắt không giấu được lo lắng.

Bảo vệ rất nhanh có mặt vây bắt con rắn. Rất may đó không phải là rắn độc, bằng không mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.

Khuất Tĩnh Văn dặn dò: "Đừng giết nó, cứ đuổi đi là xong."

Cô lại quay sang nhìn Kỳ Mặc Vũ, đón lấy ánh mắt rơm rớm của nàng. Khuất Tĩnh Văn bất đắc dĩ mỉm cười, sau đó lại không tự chủ xoa đầu Kỳ Mặc Vũ: "Còn nói là không sợ."

Kỳ Mặc Vũ cũng bị hành động này làm cho bất ngờ, tim lại lệch một nhịp. Khuất Tĩnh Văn cũng ý thức được hành động hơi vượt phép của mình, cô lấy lại dáng vẻ nghiêm túc: "Đi thôi."

Có trời mới biết trong 27 năm cuộc đời, đây là lần đầu tiên Khuất Tĩnh Văn sinh ra cảm giác sợ hãi. Cũng là lần đầu tiên cô hành động trước khi suy nghĩ. Cô tìm cho mình một lý do, nếu là ai đứng ở vị trí của cô chắc đều sẽ làm như vậy, huống chi Kỳ Mặc Vũ cũng được xem là học trò thân thiết.

Chia tay Khuất Tĩnh Văn ở ngã rẽ căn tin, Kỳ Mặc Vũ lúc này mới chạy đi tìm Tô Giai Nghê đã đến đây từ sớm. May là người bạn này sợ làm bóng đèn nên chuồng trước, nếu không chắc chắn sẽ khóc la ầm trời. Kỳ Mặc Vũ nhớ rõ Tô Giai Nghê rất sợ rắn.

Tô Giai Nghê giơ tay vẫy Kỳ Mặc Vũ: "Này, ở đây."

Kỳ Mặc Vũ rất nhanh nhận ra bóng dáng Tô Giai Nghê, nàng tiến đến ngồi vào đối diện, cố gắng làm ra vẻ trấn tĩnh.

"Sao lại lâu vậy a?"

Tô Giai Nghê đã ngồi đợi hơn 20 phút, cũng sắp hết giờ nghỉ trưa rồi.

"Mình với Khuất lão sư nói nhiều hơn mấy câu, không được sao?"

Tô Giai Nghê chọc ghẹo: "Xem ra là tiến triển rất tốt. Mấy hôm nữa gặp Nhã Hinh lại có chuyện để báo cáo rồi."

Kỳ Mặc Vũ lại xù lông: "Đừng có nói bậy."

Nói bậy hay không thời gian sẽ trả lời, lời này Tô Giai Nghê không có nói ra. Nói nữa chỉ sợ Kỳ Mặc Vũ không tha cho cô.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6046 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5487 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5195 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4894 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4800 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4763 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter