Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân
  3. Chương 118

Chương 118

Tùy Tùy nhéo mi tâm nói: "Bệ hạ cũng đề cao ta quá rồi, ta cũng không chịu nổi không ngủ không nghỉ đâu."

Hoàn Huyên nói: "Đừng gọi ta là bệ hạ."

Tùy Tùy trước kia vẫn luôn gọi hắn là điện hạ, hiện giờ hắn đăng cơ tất nhiên gọi là bệ hạ, muốn đổi xưng hô nhất thời cũng không biết nên đổi thành gì.

Hoàn Huyên nói: "Nàng cũng gọi tên tự của ta là được."

Tùy Tùy không khách sáo với hắn: "Tử Hành."

Tuy rằng không có lưu luyến ý vị triền miên, nhưng trái tim Hoàn Huyên vẫn như được khẽ ủi nóng một chút, cũng nhẹ nhàng gọi nàng: "Tùy Tùy..."

"Được rồi, trở về phòng ngủ đi," Tùy Tùy nói không chút lưu tình, "Nếu gặp lạnh nhiễm phong hàn lại thêm phiền."

Vừa nói vừa mở sổ sách ở trên án.

Hoàn Huyên ngồi xuống đối diện nàng, lấy tay che chữ: "Không được xem nữa."

Tùy Tùy đẩy tay hắn: "Ta xem xong cuốn này sẽ ngủ."

Hoàn Huyên không có sức, dứt khoát nhoài người lên án ăn vạ: "Nàng muốn xem thì ta xem cùng nàng."

Tùy Tùy hết cách, chỉ đành nói: "Bỏ đi, ta không xem, chàng mau trở về nằm."

Nói với Cao Mại ở hành lang: "Phiền Cao tổng quản đỡ bệ hạ trở về phòng."

Không đợi Cao Mại trả lời, Hoàn Huyên nói: "Cao tổng quản nghễnh ngãng, nàng ở đây nói chuyện hắn không nghe thấy đâu."

Cao Mại nghe vậy nhanh chóng thu một chân trở về, phụng mệnh nghễnh ngãng.

Tùy Tùy xốc mí mắt nói: "Ta đỡ bệ hạ trở về phòng là được."

Hoàn Huyên nói: "Ban ngày ngủ nhiều, nàng không ở đây, ngoại trừ ngủ ta cũng không có chuyện khác để làm..."

Hắn vẫn nằm trên án, ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt vốn mơ màng, thoạt nhìn như thế vô cùng yếu ớt.

Tùy Tùy biết rõ hắn đã tìm được tử huyệt của nàng, vẫn không nhịn được thỏa hiệp: "Chàng muốn ở lại thì ở đi."

Hoàn Huyên ăn vạ trong phòng không đi chẳng qua là sợ mình vừa đi nàng sẽ lại vất vả, muốn dỗ nàng đi ngủ trước, không nghĩ tới có thể ở lại cùng chung chăn gối, nhất thời ngơ ngẩn.

Tùy Tùy nói: "Ta gọi người đốt một chậu than."

Nói rồi sờ trán Hoàn Huyên, nhíu mày nói: "Vẫn nóng, mau lên giường nằm."

Xuân tháng ba khí hậu ấm hơn, không cần đến chậu than, nhưng Hoàn Huyên trúng độc vẫn phát sốt, bởi vậy cực kỳ sợ lạnh.

Hoàn Huyên làm gì dám không nghe lời nàng, sợ nàng hối hận, ngoan ngoãn tự chui vào ổ chăn.

Hương thơm nhàn nhạt quen thuộc lập tức bao bọc lấy hắn, không nhịn được thoải mái hừ khẽ một tiếng, còn cố ý cuộn mình nói: "Xít, trong chăn lạnh quá."

Tùy Tùy bất lực cất quyển trục, đến tịnh phòng rửa mặt thay tẩm y, tắt đèn lên giường nằm.

Nam nhân lập tức không thấy nơi nào để dán lên, ôm nàng vào ngực.

Cách tẩm y, Tùy Tùy cũng có thể cảm thấy nhiệt độ trên người hắn, như ngâm mình trong bể nước nóng.

Hoàn Huyên xoa lưng nàng: "Gầy nhiều như vậy."

Tùy Tùy nói: "Chàng còn nói ta."

Bàn tay Hoàn Huyên trượt qua lại trên lưng nàng, bất tri bất giác thay đổi vị trí, chậm rãi chuyển qua vòng eo của nàng.

Tùy Tùy không được tự nhiên ngọ nguậy, bắp đùi bỗng nhiên chạm phải thứ gì đó. Nàng sững sờ, ngay sau đó hiểu ra, đột nhiên chộp lấy tay hắn, khó tin nói: "Thành ra như vậy rồi chàng còn nghĩ đến loại chuyện này?"

Hoàn Huyên không biết giải thích với nàng thế nào, loại chuyện này vốn không cần nghĩ, chỉ cần vừa tới gần nàng, căn bản không nằm trong khống chế của hắn. Nhưng ngoài xấu hổ hắn còn bất giác có chút vui sướng, xoa lỗ tai đang nóng lên: "Ta không có tâm tư này, là nó tự chủ trương..."

Tùy Tùy có chút dở khóc dở cười: "Ta vẫn nên đến tẩm đường ngủ."

"Đừng đi," Hoàn Huyên giữ chặt nàng, "Gọi người ôm chăn đệm tới, tách ra ngủ là được."

Hắn biết mình hiện tại như ngọn nến trước gió sẽ tắt bất cứ lúc nào, cũng không dám cậy mạnh.

Chỉ chốc lát sau, chăn đệm xông ấm được chuyển đến.

Hoàn Huyên lại không chịu ngủ chăn đệm mới, vẫn bá chiếm giường của Tùy Tùy, nàng chỉ có thể mặc hắn.

Hai người nằm song song, qua một lúc lâu, trái tim đập nhanh cuối cùng ổn định chậm rãi, nhưng hai người một chốc vẫn chưa buồn ngủ.

Tùy Tùy bỗng nhiên nhớ ra một chuyện, xoay đầu, mượn ánh trăng xuyên qua màn lụa nhìn sườn mặt tuấn đĩnh của nam nhân: "Có phải lúc nhỏ chúng ta từng gặp mặt trong cung không?"

Hai mắt Hoàn Huyên sáng lên: "Nàng còn nhớ sao?"

Tùy Tùy nói: "Thật sự là chàng à? Ta không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ đứa bé kia có chút cổ quái, tính tình cũng rất xấu."

Hoàn Huyên khẽ hừ một tiếng: "Vậy mà nàng còn chơi cùng nó nửa ngày."

Tùy Tùy nói: "Ai bảo nó xinh xắn đáng yêu chứ, mắt to mi dài, hai má phúng phính, cằm hơi nhòn nhọn, như nặn ra từ nắm tuyết."

Nàng vừa nói vừa chọt vào má hắn.

Hoàn Huyên tức giận quay mặt qua chỗ khác.

Tùy Tùy nói: "Ta nhớ ra rồi, chúng ta còn chôn con chuột chết dưới đất."

"Là chim sẻ!" Hoàn Huyên nói.

"Chim sẻ, chim sẻ," Tùy Tùy nói, "Ta nhớ nhầm rồi."

Một khi cánh cổng ký ức mở ra, những hình ảnh đứt quãng kia dần dần hiện lên trong đầu nàng. Nàng nhớ ngày ấy nàng theo mẫu thân vào cung Hoàng Hậu yết kiến, sau đó đến hậu viện ngắm hoa mai. Mẫu thân và Hoàng Hậu hàn huyên, nàng không ngồi yên được như Hoàn Diệp và Đại công chúa, chỉ một hồi đã thấy nhàm chán, Hoàng Hậu liền để cung nhân dẫn nàng vào viện tử chơi, nàng thừa dịp cung nhân không chú ý chuồn ra ngoài, không biết làm sao đến được một cung viện trống không, gặp một đứa bé xinh xắn rầu rĩ ở đó.

Nàng trở về nói với nhũ mẫu, bà còn nói nàng gặp phải quỷ —— làm gì có một hoàng tử nào chơi trong viện trống rỗng, ngay cả một người hầu hạ bên cạnh cũng không có chứ.

Vì thế nàng còn bị ma ma đưa đến chùa miếu thắp hương khấu đầu.

Hoàn Huyên nói: "Từ nhỏ nàng đã thích gạt người."

Tùy Tùy có chút chột dạ: "Ta lừa chàng cái gì?"

Tính toán chi li với chuyện lúc nhỏ không khỏi có chút mất mặt, Hoàn Huyên nói: "Không có gì."

Tùy Tùy nói: "Thì ra chàng kỳ quặc, khẩu thị tâm phi kể từ lúc nhỏ..."

Nàng nói được một nửa lại đột nhiên im bặt.

Hoàn Huyên nói: "Sao vậy?"

Ánh mắt Tùy Tùy khẽ động: "Chỉ là nhớ tới một vài chuyện..."

Đứa bé ngồi xổm chơi bùn một mình trong đình kia càng lúc càng hiện rõ trong đầu nàng. Kỳ quặc, khẩu thị tâm phi, ngoài miệng nói không muốn chơi cùng huynh tỷ, nói ghét trưởng huynh, nhưng trong mắt rõ ràng tràn ngập khát vọng.

Trong đầu nàng hiện ra một gương mặt hoàn toàn khác, xấu xí dữ tợn vặn vẹo, nhưng lúc nhắc tới trưởng huynh, trong mắt hắn ngoại trừ ghen ghét và căm hận, có phải còn điều gì khác hay không?

Tùy Tùy nhéo mi tâm nói: "Hôm nay đến Trần Vương phủ, ta cảm thấy Hoàn Quýnh không hề đơn giản như ta nghĩ..."

Khi đó trong lòng nàng tràn ngập lửa hận, chỉ nhìn thấy sự cay nghiệt của hắn, chỉ muốn bầm thây hắn vạn đoạn, khó tránh bỏ qua mấy thứ khác.

Hiện tại cẩn thận hồi tưởng, lúc hắn nhắc tới trưởng huynh bất tri bất giác đã dùng từ ngữ như "Trời quang trăng sáng", "Nhân thiện hiếu đễ", mặc dù mắng "Ngu ngốc", tựa hồ oán nhiều hơn hận.

(Ji: *仁善孝悌 - Nhân từ, hiếu thảo)

Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ mẫu thân yếu đuối, chỉ có trưởng huynh thật lòng quan tâm. Chỉ có hoàng huynh nhìn thấy thiên phú của hắn xuyên qua bề ngoài xấu xí này, cổ vũ hắn tiến tới. Loại thiện ý này dĩ nhiên sẽ khiến hắn thống khổ, khiến hắn không thể gánh nổi, thậm chí áp đảo hắn. Nhưng thiện ý chung quy chỉ là thiện ý, chẳng lẽ hắn không cảm kích và cảm động một chút nào sao?

Hoàn Huyên nói: "Thật ra lúc vừa biết kẻ hạ độc là Hoàn Quýnh, ta cũng rất bất ngờ."

Hắn dừng một chút nói: "Ta vẫn luôn cho rằng quan hệ giữa đệ ấy và trưởng huynh không tệ, sự đau thương trong tang lễ cũng không giống giả vờ."

Hắn ta không khóc lóc thảm thiết tê tâm liệt phế, chỉ yên lặng canh giữ trước linh cữu, hiện giờ Hoàn Huyên vẫn còn có thể nhớ được ánh mắt trống rỗng chết lặng đó, giống như sự rời đi của trưởng huynh cũng mang đi mất một phần thần hồn của hắn ta.

Nay nghĩ đến, Hoàn Quýnh khi đó so với ngày thường quả thực như hai người khác nhau, chỉ là Hoàn Huyên cũng đắm chìm trong thống khổ mất đi thân nhân, không để tâm đến dị thường của Hoàn Quýnh.

Tùy Tùy trầm ngâm: "Phải tự tay độc chết một người đối tốt với mình, thật lòng quan tâm mình, phàm là còn một chút nhân tính chưa mất đi, cũng sẽ mâu thuẫn thống khổ."

Hai người trầm mặc một lúc, đột nhiên đồng thanh nói: "Dược Vương kinh."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6179 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5600 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5280 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5212 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4913 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4871 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter