Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hoàng Thượng, Có Gan Một Mình Đấu Bản Cung?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hoàng Thượng, Có Gan Một Mình Đấu Bản Cung?
  3. Chương : 76

Chương : 76

Nhưng khi rượu đến bên môi lại bị một bàn tay ngăn lại.

“Ngươi dám ngăn ta?” Giương lên mắt, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, hai tròng mắt hắn hơi nhíu, thân thủ muốn cướp lại.

A Cửu tránh né, cầm cái chén ngửa đầu uống xuống

“Khụ khụ…” Độ rượu này quả thực có thể so với độ rượu Bắc Kinh năm mươi tám năm, A Cửu liên tục ho, “Ngươi điên rồi sao? Uống rượu nặng như thế.”

A Cửu nhìn xuống ly rượu trên tay, đã bị uống một phần ba.

“Thục phi.” Quân Khanh Vũ câu dẫn khóe môi, cười híp mắt hô.

Thanh âm có vẻ hơi say lại mang theo vài phần mềm mại, mấy phần làm nũng. Tâm A Cửu nhất thời cả kinh, thần thái cùng khẩu khí lúc hắn say rượu này, thế nhưng cùng Thập Nhất lúc say rượu như nhau.

Thập Nhất mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ trở về đều uống chút rượu, nói là chúc mừng nhiệm vụ thuận lợi hoàn thành, mà mỗi lần như vậy, đều kéo nàng làm nũng.

Phảng phất giống như bị xúc động, A Cửu ngồi xếp bằng cùng hắn mặt đối mặt trên nhuyễn tháp, “Thục phi? Quân Khanh Vũ, ngươi là kêu ta? Hay là đang kêu nàng?”

Ngũ nương nói, Tô Mi tiến cung liền được phong làm Thục phi.

Quân Khanh Vũ nghiêng đầu, quan sát A Cửu một phen, “Mai Nhị, ngươi tới bồi trẫm uống rượu.” Nói xong, thân thể hướng A Cửu tới gần.

Mai Nhị? A Cửu lại rót một chén, thầm nghĩ xem ra không sai, người này vẫn còn tỉnh.

“Ngươi có biết, có một câu nói gọi là rút đao đoạn thủy thủy càng lưu, mượn rượu tiêu sầu buồn càng buồn?”

Túy sinh mộng tử? Nói là một loại thê lương, nhưng cũng chỉ là một loại tuyệt vọng. Vậy mà rất nhiều người thà rằng túy sinh mộng tử, lại không nguyện sống trong thanh tỉnh.

Say, có gì không tốt?

A Cửu đem rượu đưa cho Quân Khanh Vũ, sau đó tự mình rót một chén.

Nhưng Quân Khanh Vũ lại vẫn cũ cười híp mắt quan sát A Cửu, lông mi không biết có phải vì rượu hay không mà lây dính ẩm ướt, “Mai Nhị, ta không muốn rượu, ta muốn nướng khoai lang.”

“Phốc…” A Cửu một ngụm rượu cứ như vậy phun lên mặt Quân Khanh Vũ.

“Ngươi!” Quân Khanh Vũ ngẩn ra, phẫn nộ nhìn chằm chằm A Cửu, hồng môi bởi vì tức giận mà hơi mân mê, thậm chí có một phần kiều thái.

Hừ, người này quá mức sạch sẽ!

A Cửu vội từ trong ngực lấy ra khăn tay, nâng cằm hắn, “Ta lau mặt cho ngươi.”

Không dám chậm trễ, cũng không dám có bất kỳ sơ xuất, A Cửu cẩn thận từng li từng tí lau đi, từ lông mày, hơi thở, đến đôi môi, đều không dám quá dùng sức.

Nhắc tới cũng kỳ, Quân Khanh Vũ thế nhưng không phản kháng hoặc là chửi ầm lên, chỉ im lặng tùy ý cho nàng làm như vậy, hai tròng mắt mơ màng nhìn A Cửu, biểu tình cực kỳ nhu thuận.

Một sợi tóc dán tại khóe miệng, A Cửu vì hắn bác khai, lại nghe hắn nhắc tới, “Mai Nhị, ngươi hôm nay sao không mang cho ta khoai lang nướng?”

Xem ra người này hẳn đã say. A Cửu không nói gì, tiếp tục vì hắn lau mặt.

“Ta đã nhiều năm không được ăn khoai lang nướng…” Hắn tiếp tục nói, thanh âm hơn mấy phần thê lương, sau đó giơ tay cầm tay A Cửu, “Cũng thật nhiều năm, không có người lau mặt cho ta như thế.”

Tay hắn vĩnh viễn đều ấm áp như vậy, lúc nắm tay nàng hơi dùng sức, tựa hồ phải bắt được cái gì đó.

“Quân Khanh Vũ, uống rượu đi.” A Cửu rút về tay, đem rượu đưa cho hắn.

Ngửa đầu ực một cái cạn, hắn nhìn cái chén, “Mai Nhị, nói cho ta biết, ngươi có hay không muốn bảo hộ một người?”

A Cửu sửng sốt, đem rượu trong chén uống xong, sau đó lại rót đầy cho hai người, trầm thấp nói, “Có.”

Nhưng là người kia lại không thể nhận ra nàng.

Nàng cũng không còn được nghe người nọ hô một tiếng, Cửu tỷ.

“Ta cũng có.” Quân Khanh Vũ lại uống xong một chén, ánh mắt bi thương nhìn phía sau A Cửu, có chút thần trí mơ hồ nói, “Ngươi biết hôm nay là ngày mấy không?”

“Ta biết.” Nàng đương nhiên biết hắn có một nữ nhân yêu mến, nghe nói hôm nay là “ngày giỗ” nữ nhân kia.

A Cửu nâng mắt thấy Quân Khanh Vũ đột nhiên lung lay lắc lắc từ trên nhuyễn tháp đứng lên, ninh bầu rượu chỉ vào phía sau A Cửu.

“Hôm nay…” Hắn uống một ngụm rượu, rượu kia tựa hồ quá nặng mà thấy được trong mắt hắn tràn ra nước mắt, “Hôm nay là ngày giỗ của mẫu thân ta.”

“Mẫu thân ngươi?”

Cái chén trong tay A Cửu thình lình rơi xuống, khó có thể tin nhìn Quân Khanh Vũ, sau đó theo ánh mắt hắn nhìn lại, lần nữa thấy được bức họa kia.

Một nữ tử mặc hồng sắc vũ y, ẩn tình liếc mắt.

Mà mặt nàng cùng Quân Khanh Vũ lại có vài phần tương tự.

“Đúng vậy, hôm nay là ngày giỗ của mẫu phi ta.” Hắn ngửa đầu, đem bình rượu đổ vào trong miệng.

A Cửu đứng dậy muốn ngăn cản, nhưng không ngờ thân thể Quân Khanh Vũ thế nhưng thẳng tắp hướng giường đổ xuống. A Cửu vội chặn ngang ôm lấy, sau đó hai người cùng nhau té xuống.

Trọng trọng ngã ngay trên sàn nhà băng lãnh.

Quân Khanh Vũ vừa vặn gối lên cánh tay A Cửu, nhưng hắn lại tựa hồ không có ý tứ đứng dậy, mê muội lờ đờ nhìn chằm chằm nóc nhà.

Hắn đã rất say, toàn thân nóng hổi, thanh âm thì thào không rõ, “Trước đây mẫu thân nói, chỉ cần ta ngoan, không chạy loạn, không gây sự, nàng sẽ mang ta đi nướng khoai lang.”

“Đế đô Tây nhai khoai lang, so với chúng ta ở Đại mạc ăn ngon hơn rất nhiều.”

Nói xong, hắn hơi xoay người, thân thể cuộn lại dán vào người A Cửu, đầu cũng trốn tựa trong bả vai nàng, giống như tiểu thú bị thương.

“Ta chán ghét Đại mạc… Ta chán ghét lặn lội đường xa, ta chán ghét nghe thấy Đại mạc lý phong ở bên tai gào thét, ta chán ghét nhìn thấy mắt bầy sói tham lam. Ta thích Đế đô hơn.” Hắn dừng một chút, tay vô thức ôm chặt thân thể A Cửu. Động tác này làm cho nàng nhớ lại lúc trụy sông, chính mình bởi vì sợ mà cứ như vậy ôm lấy Thập Nhất.

Lần đầu tiên nhìn thấy Quân Khanh Vũ ngủ, nắm tay nắm chặt… Trong tâm lý học nói, người như vậy, không có cảm giác an toàn.

“Đế đô rất tốt, Đế đô không cần ăn gió nằm sương. Quan trọng hơn là, ta mỗi ngày đều có thể thấy mẫu thân cười…”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6085 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5527 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5225 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5017 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4840 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4807 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter