Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
  3. Chương 170: C170: Đến Hàng Châu

Chương 170: C170: Đến Hàng Châu

Lúc trời tối, xe của Thẩm Mặc đến địa giới của Hàng Châu.

Bọn họ không lập tức đi vào sương mù mà tìm chỗ ở trước, đợi ngày mai trời sáng, khảo sát qua hoàn cảnh, sau đó vạch kế hoạch tiếp.

Theo thường lệ ưu tiên lựa chọn khách sạn làm chỗ ở. Ở đó không thiếu đệm, giường, gối đầu, trong kho có lượng lớn đồ rửa mặt dùng một lần, mỗi phòng có nhà vệ sinh riêng biệt, vào ở rất thuận tiện.

Thẩm Mặc tìm được chỗ phù hợp, ôm Bạch Ấu Vi từ trong xe ra ngoài. Đầu cô thuận thế đập vào vai anh, từ từ nhắm hai mắt.

Lúc ở trên xe, cô đã buồn ngủ, hiện tại càng không muốn nhúc nhích.

Nói chính xác hơn, từ sau khi cô ra khỏi trò chơi, cô vẫn uể oải, dường như thế giới hiện thực rất khó để cô lên tinh thần.

Thẩm Mặc đặt cô nằm trên giường, sau đó đi ra ngoài, kiểm tra toàn bộ một lần phòng khách sạn trong cùng tầng đó.

Đối diện chéo phòng của bọn họ là Đàm Tiếu và Thừa Úy Tài.

Đàm Tiếu vẫy tay, chạy về phía Thẩm Mặc: “Anh Mặc, anh mau tới đây xem!”

Thẩm Mặc hỏi: “Có chuyện gì à?”

“Hình như bên kia có người.” Đàm Tiếu chỉ chỉ cửa sổ trong phòng.

Cửa sổ của phòng họ vừa vặn hướng về phía một con đường, có thể quan sát nơi rất xa, thầy Thừa đang giơ kính viễn vọng, cúi cái eo già nua xem xét.

“… Không được, bội số của ống nhòm không đủ, không nhìn rõ phòng bên kia có người không.” Thầy Thừa lẩm bẩm.

Thẩm Mặc đến bên cạnh cửa sổ, nhìn sang hướng đó, có thể thấy ngọn đèn dầu lay lắt ở mấy chỗ, giống như nhà ai thắp ngọn nến hay dùng đồ vật chiếu sáng khác.

Ở buổi tối, điểm sáng đó được nhìn thấy rõ.

Anh đếm qua, mấy nguồn sáng đó có ở xung quanh. Khoảng cách khá xa không thấy rõ, sắc trời bây giờ đã muộn, rất không sáng suốt nếu đi điều tra bừa.

Thẩm Mặc nói: “Thầy Thừa vất vả rồi, thầy tiếp tục xem, nếu như lát nữa tắt, nói rõ tám phần mười có người ở, ngày mai chúng ta đi xem một lần nữa.”

Thầy Thừa gật đầu, “Được, tôi ở đây trông coi, các cháu đi làm việc đi.”

Thẩm Mặc dẫn Đàm Tiếu xuống lầu, nhóm lửa trên khoảng đất trống ở trước mặt đại sảnh của khách sạn.

— trước tiên kiếm mấy cục gạch hoặc dùng dụng cụ đập vài miếng gạch lát dọc theo viền bồn hoa. Đặt mấy viên gạch quây vào nhau ở bốn hướng, bên dưới để lộ một lỗ hổng. Bên trên đặt một cái chảo sắt, phía dưới nhóm lửa, đây chính là một cái bếp thô sơ.

Những thứ khác đều tìm được tài nguyên thay thế nhưng không có điện và gas, đun nước nấu cơm chỉ có thể sử dụng phương pháp nguyên thủy nhất. Trên xe còn có một cái bếp nhỏ, dùng để nấu mì nấu cháo còn được, nếu đun nước thì quá chậm.

Đàm Tiếu lấy mấy gói mì ăn liền ra khỏi cốp xe, động tác thuần thục xé miệng túi, bắt đầu nấu mì.

Thức ăn của họ chia làm hai loại cơ bản. Một loại là các đồ vật như gạo, mì lấy được từ siêu thị, còn một loại là đồ ăn sẵn lạp xưởng gà quay Đàm Tiếu lấy từ xưởng chế biến thực phẩm. Tổng thể mà nói, thiếu rau dưa, thiếu trái cây.

Thỉnh thoảng không ăn vài ngày thì không sao, nhưng nếu không ăn rau củ trong thời gian dài, sức đề kháng giảm sút, tiến tới dễ bị bệnh.

Thẩm Mặc suy nghĩ một lúc, nói với Đàm Tiếu: “Anh đi loanh quanh.”

Đàm Tiếu đang múc nước vào nồi, nghe vậy nói: “Anh Mặc, anh về sớm một chút, nếu không lát nữa Vi Vi không trông thấy anh, cô ấy sẽ nổi giận.”

Bước chân Thẩm Mặc dừng lại, khóe miệng mỉm cười: “Em sợ em ấy à?”

Đàm Tiếu thật thà gật đầu.

“Tại sao em sợ em ấy?” Thẩm Mặc buồn cười hỏi, “Em ấy chửi hay đánh em?”

Đàm Tiếu hồi tưởng, tiếp đó anh rơi vào nỗi hoang mang lớn nhất trong cuộc đời —

Bạch Ấu Vi đâu có mắng anh cũng không đánh anh, tại sao anh sợ em ấy như thế?

“Nước sôi kìa.” Thẩm Mặc nhắc nhở, phất tay một cái, xoay người đi.

Gần khách sạn có cửa hàng, có khu dân cư, có công viên xanh hoá… Toàn bộ công trình kiến trúc chìm trong màn đêm.

Thẩm Mặc vừa đi vừa xem, sau đó rẽ vào một khu dân cư.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6190 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5607 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5286 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5256 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4920 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4882 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter