Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Livestream Siêu Kinh Dị

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Livestream Siêu Kinh Dị
  3. Chương : 293

Chương : 293

Dịch: Niệm Di

***

Gã đội trưởng mở lời một cách hết sức đột ngột trong khi tôi vẫn chưa kịp đề phòng. Cơ bản là vì tôi chưa từng nghĩ gã sẽ nghi ngờ tôi.

“Cởi áo mưa và mũ ra!” Gã lặp lại lần nữa, sau đó đặt tay ngay eo, chạm vào báng súng: “Đừng để tôi lặp lần thứ ba, xin hãy phối hợp với chúng tôi. Nếu không, chẳng những anh không thể vào đập, mà còn phải theo chúng tôi về đồn.”

Thấy tôi vẫn thờ ơ, gã lập tức rút súng ra. Nòng súng đen đặc tỏa ra sát khí dưới màn mưa, trông như một ánh mắt của thần chết đang nhìn chằm chằm vào tôi.

“Anh đang cầm thứ gì trên tay? Mở ra cho tôi xem!” Vị đội trưởng nghiêm nghị này lại chỉ vào thanh Cát Lộc đao trên tay tôi. Mặc dù tôi đã dùng vải đen quấn lên nó, nhưng đúng thật không thể nào che giấu được hình dạng của thanh đao.

Càng xem, gã cảm sát càng thấy có vấn đề: “Đừng nhúc nhích! Nhấc mũ lên ngay!”

Người chỉ huy và một cảnh sát khác đứng cạnh tôi cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn; họ bèn lùi lại, né khỏi tôi một khoảng cách nhỏ.

Người đội trưởng từ từ tiến đến, nắm chặt khẩu súng trong tay, sau đó dùng nòng súng đẩy vành mũ của tôi lên.

Trong tầm nhìn của gã, một gương mặt không đẹp trai cho lắm nhưng có góc cạnh rõ rệt hiện lên. Bốn mắt nhìn nhau, tôi và gã đồng thời lên tiếng.

“Ngô Mãnh?”

“Cao...” Gã không nói cả họ tên tôi ra, lập tức thả tay xuống, chỉa họng súng xuống đất. Vành mũ to lại che kín gương mặt tôi lần nữa.

Với vẻ mặt u ám, Ngô Mãnh đứng đó, không cho tôi qua nhưng cũng không tiết lộ danh tính của tôi.

Một trận chiến tranh tư tưởng đang diễn ra ác liệt trong đầu gã.

“Đội trưởng Ngô, có vấn đề với trạm thủy điện và miệng đập tối nay, có thể là do nhân viên nội bộ vận hành không đúng cách. Một đồng nghiệp họ Lộc của tôi đã vội vã đến đây trong vài giờ trước. Tôi có thể chắc chắn rằng anh ấy đang ở trong đập vào lúc này. Nếu tìm thấy anh ta, anh ta sẽ chứng minh tôi vô tội.”

Câu nói của tôi có hai tầng nghĩa. Bề ngoài, tôi đang nói về một điều gì đó không liên quan, nhưng thực ra bên trong là nhấn mạnh với Ngô Mãnh rằng - thời gian không còn nhiều nữa và Lộc Hưng đã lẻn vào đây rồi. Tất cả những vấn đề xảy ra ở đập nước đêm nay đều liên quan đến kẻ đó.

Ngô Mãnh do dự một hồi, sau đó gật đầu: “Cẩn thận, khu vực trong đập rất nguy hiểm đấy, vào đi.”

Gã lấy ra một chiếc đèn pin có cường độ sáng lớn rồi chiếu về phía đỉnh đập, sau đó nói với người chỉ huy: “Dáng vẻ của người này không giống tên tội phạm truy nã mà chúng tôi đang tìm kiếm. Vì vậy, anh có thể đưa hắn vào trong.”

“Tôi đã nói rồi mà, đâu có trùng hợp như vậy được, không thể nào tôi lại gặp tên tội phạm bị truy nã như thế.”

Người chỉ huy dẫn tôi đi tiếp. Do có Ngô Mãnh đích thân ra lệnh và một người chỉ huy đội sửa chữa dẫn đường, tôi không còn bị ai cản trở khi vào trong nữa.

Chiều cao của đập Lan Giang là 41 mét, kiến trúc bên trong chia thành các trạm thủy điện, công trình kênh đào, công trình đập, trạm bơm, hệ thống dẫn nước,... Tổng cộng là 8 hạng mục, nằm ở 8 vị trí khác nhau của con đập.

Lúc này, trạm thủy điện mà tôi đang hướng đến nằm ở phía eo trên của con đập. Khi tôi bước vào đó, tôi bắt gặp một bản phản thảo của cả con đập được treo ngay cửa vào.

Từ bản phác thảo kiến trúc, tất cả các công trình thủy lợi xung quanh đập được phân bổ rất đồng đều và khoảng cách gần như giống nhau. Tôi dùng ngón tay ướm thử vào bản đồ. Nếu chúng được nối lại với nhau bằng một đường thẳng, rõ ràng chính là hình dạng của lệnh bài Bát tự!

Dường như mỗi một khu công trình đại diện cho một loại Thần sát. Nơi này trông giống một phiên bản thu nhỏ của tờ bản đồ Bát quái vậy.

“Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tấm bản đồ Bát quái này được kích hoạt hoàn toàn? Chẳng lẽ đê vỡ thật ư?”

“Cậu ở đó làm gì? Mau tới đây!” Mưa gió ập đến, sóng lớn dâng trào, tôi và người chỉ huy đi dọc theo con đường lan can sắt hẹp. Khi đến trạm thủy điện, đã có khá nhiều người đứng ở đây. Tôi dùng Truy nhãn để kiểm tra một vòng nhưng không thấy Khâu Nhậm và Lộc Hưng đâu cả.

“Quản đốc, có chuyện lớn rồi!” Vừa thấy người chỉ huy đến, có hai công nhân vội vã chạy ra khỏi trạm thủy điện: “Nếu không sửa chữa được trong thời gian ngắn, có thể phải lặn xuống dưới nước đấy. Nhưng hiện tại, anh cũng thấy rồi đó, bên ngoài đang mưa to gió lớn, mực nước dân lên rất cao! Nguy hiểm lắm đấy!”

“Đúng vậy đấy, quản đốc. Mực nước mới nhất ở trạm Hán Khẩu đã vượt quá 29 mét. Dường như đây là một trận lũ nghiêm trọng nhất trong vòng 10 năm nay!”

“Mực nước tại trạm Hán Khẩu cao hơn 29 mét rồi à?!” Người chỉ huy nhóm thợ cũng bị giật mình. Thông thường, mực nước của trạm Hán Khẩu cộng thêm 20 mét là độ sâu nước của hồ chứa nước của con đập Lan Giang này: “Đập chính cao 41 mét cộng thêm độ cao địa hình bên dưới đáy là 10 mét; đập Lan Giang có tổng độ cao là 51 mét so với đáy sông. Hiện tại, mực nước lỹ đã lên đến 49 mét. Nếu còn tăng thêm 2 mét nữa, chắc chắn con lũ sẽ quét ngang qua đập!”

Người chỉ huy tái mặt, hô to về phía bên ngoài: “Nỗ lực sửa chữa cái đập này nhé mọi người!”

“Mực nước tiếp tục dâng lên, trong khi cơn mưa vẫn mãi nặng hạt. Tám loại công trình bên trong đập đều được bố trí theo khuôn mẫu của lệnh bài Bát tự, đúng là loạn trong – giặc ngoài mà. Con đập Lan Giang này gánh chịu đầy rẫy nguy cơ rồi.” Tôi biết rõ mức độ nghiêm trọng của vấn đề hơn những người thợ sửa chữa có mặt.

“Không thể đợi thêm được nữa, mình phải tìm ra Lộc Hưng càng sớm càng tốt!” Khi người chỉ huy đang nói chuyện với một người thợ sửa chữa, tôi lặng lẽ rút lui, chuồn sang những nơi khác rồi tìm kiếm từng vị trí một, từ cống dẫn nước, cửa ra vào, cửa đập...

Mưa bão quét qua, xung quanh đều là những công nhân đang gấp rút sửa chữa. Ai nấy đều rất căng thẳng. Đêm nay, chắc chắn không được phạm si lầm. Bằng không, một khi vỡ đập, Giang Thành nói riêng, và toàn bộ cư dân ở hạ du nói chung đều phải chịu cảnh tang thương...

“Tám khu công trình, chính xác thì Lộc Hưng và Khâu Nhậm sẽ trốn ở đâu?” Ngay cả với Truy nhãn, tôi cũng không thể nhận diện được rõ ràng từng người một trong hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy. Có rất nhiều công nhân sửa chữa khẩn cấp trên đập; họ đều mặc áo mưa và quần áo bảo hộ lao động nên rất khó tìm ra.

Sau khi bước ra khỏi con đập, tôi đã đi đến 7 nơi, nhưng vẫn không tìm thấy dấu vết của Lộc Hưng và Khâu Nhậm. Dường như hai kẻ đó chưa từng đến nơi này vậy.

“Chẳng lẽ mình đoán sai rồi ư?” Rốt cuộc, đây là một canh bạc với tiền vốn chính là sinh mạng của cả thành phố này.

Cầm hộp đồ nghề và thanh Cát Lộc đao, tôi đi bộ đến tòa nhà thứ 8, trạm bơm, nằm phía trên con đập.

Trạm bơm là trái tim của đập, vì việc tăng giảm áp suất ảnh hưởng gián tiếp đến hoạt động của hầu hết các thiết bị trong đập.

Bám chặt vào lan can sắt, tôi leo lên.

Trạm bơm gồm hai buồng bơm, một phải một trái; tại đó, có hai người cảnh sát đang canh gác.

“Trạm bơm là cốt lõi của động lượng nơi này, đúng thật là nên có cảnh sát trông coi.” Nhìn thấy cảnh sát ở đó, tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Có người canh gác thế này cũng chứng minh được rằng, Lộc Hưng và Khâu Nhậm vẫn chưa đến đây.

Tôi cầm hộp đồ nghề đi về phía hai người cảnh sát vì cần phải tận mắt xác nhận mới đủ yên tâm.

Mưa dội xuống cơ thể, tôi cúi đầu, để một nửa gương mặt giấu sau vành nón.

“Chào hai anh. Tôi đến trạm bơm để bảo dưỡng. Anh có thể vào cùng tôi được không?” Tôi nói một cách lịch sự và đề nghị họ vào cùng nhằm giảm bớt sự nghi ngờ của họ về tôi, từ đó gia tăng tỷ lệ vào trong thành công.

Xuất phát điểm của ý tưởng này là chính xác, nhưng chẳng ai trả lời tôi sau một hồi lâu. Tôi khá ngạc nhiên, bèn ngẩng đầu lên rồi nhìn chằm chằm vào hai người trước mặt.

“Chết rồi ư?!”

Hai người cảnh sát trùm kín áo mưa, nơi cổ lộ ra một góc nhỏ đồng phục cảnh sát. Họ cúi đầu, mặt tím tái, y hệt như bị chết ngạt vậy.

“Nguy rồi!”

Tôi đạp tung cửa trạm bơm rồi lập tức đi vào.

Ván cửa mở ra, bên trong tối như hũ nút; bóng tối dày đặc trông hệt như một con dã thú rình rập con mồi để cắn nuốt vậy. Tôi chưa vào đó, chợt phát hiện âm khí tấn công đến từ bốn phương tám hướng.

“Quỷ gương à?” Từng bóng quỷ lượn lờ với một tốc độ cực nhanh trong màn âm khí. Tôi xốc tấm vải bọc đao lên, cầm cán đao, vận dụng Truy nhãn để khóa vị trí của chúng rồi vung tay chém xuống.

Những bóng quỷ kêu gào khắp cả phòng. Vì đã chém tan một vài bóng quỷ, dường như căn phòng máy bơm trở nên sáng sủa hơn một ít

“Mệnh quỷ!” Tôi không dám bất cẩn, lập tức gọi Mệnh quỷ ra bảo vệ mình.

Tóc đen xõa tung khắp căn phòng. Ngay lúc đi ngang qua một cái máy bơm, làn tóc đen của nó bỗng tung bay lên; tôi lập tức tập trung sự chú ý vào vị trí ấy.

Tôi vung đao hộ thân, lưỡi đao sắc bén ánh xạ ra một luồn sáng lạnh lẽo trong khi khóe mắt tôi nhuộm đỏ dần.

“Bọn mày ra đây!”

Tôi hét lên.

Người đàn ông nấp sau máy bơm ấy biết mình không thể trốn được nữa, bèn đứng lên rồi buông lời chế nhạo: “Cao Kiện, mày giỏi đấy, ngay cả tâm ma bị trấn áp trăm năm kia cũng không ngăn được mày.”

Nhìn người đàn ông cụt một tay trước mặt, tôi không thể kiềm nén được sát ý trong lòng mình nữa, lập tức chĩa xéo mũi đao: “Khâu Nhậm, tao đã mang tiếng xấu giúp cho mày và Lộc Hưng trong 5 năm qua. Hôm nay, tao sẽ vạch trần sự thật trước tất cả mọi người!”

“Chỉ bằng vào một mình mày à?” Khâu Nhậm cười to: “Vô ích thôi! Dân cư trong thành phố này đều biết mày đang là tội phạm bị truy nã gắt gao! Chờ đến khi kế hoạch của Phật đà hoàn thành, mày vẫn sẽ là vật tế thần chịu tội thay cho bọn tao. Mày sẽ được ghi tên vào lịch sử. Mày sẽ trở thành tội nhân thiên cổ, và mày sẽ là kẻ sát nhân đã chôn vùi hàng triệu sinh mạng trong toàn thành phố này!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6267 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5666 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5504 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5343 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4971 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4952 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter