Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng (Quả Phi Đợi Gả: Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàn)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng (Quả Phi Đợi Gả: Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàn)
  3. Chương : 177

Chương : 177

Lăng Tuyết Mạn mím chặt môi, thở hổn hển rất có tiết tấu, ngực phập phồng, muốn mắng người, nhưng lại không biết bắt đầu mở miệng từ đâu, trút tức giận, nàng xem nam nhân này trở thành Ly Hiên, đưa hai tay nhéo chặt mặt hắn, dùng rất nhiều sức, mãi cho đến khi cảm giác được ánh mắt nam nhân phun ra lửa giận muốn xé nát nàng, nàng mới vội vàng buông tay, trốn vào bên trong giường.

"Thế nào, mới vừa rồi không phải can đảm lắm sao? Lần này lại muốn bảo vệ tính mạng à?"Mạc Kỳ Hàn nhìn chằm chằm nàng, đưa tay vuốt khuôn mặt tuấn tú bị nha đầu kia làm đau, tức giận, "Nàng muốn hủy diệt gương mặt này của phu quân sao? Nếu khó coi, sau này ở cùng nàng, nàng đừng ghét bỏ."

"Ách… xấu xí ta không cần, không tốt cho trái tim của ta." Lăng Tuyết Mạn nửa thật nửa giả, bỉu môi trả lời.

"A? Nàng dám can đảm lặp lại lần nữa không? Nếu như tướng mạo ta khó coi, nàng không cần bổn công tử sao?" Gương mặt Mạc Kỳ Hàn tối sầm, nếu như Lăng Tuyết Mạn còn nói thừa một câu, hắn sẽ một ngụm ăn sạch nàng. Bạn đang xem tại - www.TruyệnFULL.vn

Lăng Tuyết Mạn căng thẳng, nói chuyện lắp bắp, "Không, không phải vậy, tình… tình nhân, ta tuyệt đối sẽ không ghét bỏ chàng, ta sờ mặt chàng rất trơn nhẵn, khẳng định không khó nhìn, đúng không?"

"Nói nhảm!" Mạc Kỳ Hàn lại trừng mắt một cái, cởi bỏ áo choàng và giày, sau đó lên giường, tựa như đại gia phong lưu ong bướm nằm xuống, liếc xéo một cái, ngả ngớn nói: "Còn không mau qua đây hầu hạ?"

"Ách…" Lăng Tuyết Mạn tròn mắt, lập tức cúi đầu, nắm chặt cổ áo mình, kháng nghị, "Bổn cô nương dù sao cũng là vương phi, tại sao phải hầu hạ chàng? Hơn nữa, ta với chàng suýt có thai, hôm nay thiếu chút nữa dọa ta sợ hết hồn, nếu thật có thai, thì ta xong đời!"

Nghe vậy Mạc Kỳ Hàn đầu tiên là mặt đầy mây đen, sau đó sắc mặt cũng hòa hoãn trở lại, yên lặng mấy giây, hắn nở nụ cười hớn hở, "Đến đây!"

"Không đến!"

"Đến đây!"

"Không đến là không đến!"

"Được, nàng không đến, vậy có nghĩa là nàng không thích ta, ta đi là được."

Mạc Kỳ Hàn làm bộ đứng dậy thầm đếm "Một, hai, ba… " Kết quả còn chưa đếm đến bốn, Lăng Tuyết mạn liền hai ba bước bò tới, nằm sấp lên ngực hắn, bất mãn chu chu miệng nhỏ, "Chàng cứ như vậy, biết rõ ta…. ta không bỏ được chàng, còn cố ý uy hiếp ta."

"Ha ha, ta biết nàng không bỏ được, nếu không như vậy, nàng không đến, ta còn phải kéo nàng đến, phiền phức hơn nhiều." Mạc Kỳ Hàn ấm lòng cười khẽ, vuốt tóc đen của Lăng Tuyết Mạn, giễu cợt: "Nàng làm vương phi thì đã sao? Vậy nếu ta là vương gia thì sao? Hai ta, thân phận người nào cao hơn?"

"Xí! Chàng là con rơi của hoàng thượng sao? Ta chỉ nghe nói hoàng thượng có bảy người con trai, cũng không nghe nói có nhiều hơn." Lăng Tuyết Mạn khinh bỉ nâng mi, vẻ mặt không tin.

"Ha ha, nói rất đúng, hoàng thượng làm gì có con rơi? Nếu như có, cũng sẽ công khai phong vương, phong tước, làm sao có thể giấu diếm?" Mạc Kỳ Hàn bật cười không dứt, "Ta quả thật không phải là vương gia gì, nhưng ta là phu quân của nàng, xuất giá tòng phu, nàng có nên tòng ta hay không?"

Lăng Tuyết Mạn trợn mắt, tức giận giơ nắm đấm, "Không thèm! Làm ơn đi! Ai gả cho chàng? Tòng cái gì mà tòng? Cho dù có gả thật, ta cũng không tòng! Tam tòng tứ đức của các người nên vứt đi, bổn cô nương không nhận!"

"Còn cô nương sao?" Mạc Kỳ Hàn cau mày, nhẹ nắm bàn tay nhỏ đang giương nanh múa vuốt, cười tà nói: "Ở trước mặt ta mà còn nói cô nương, sẽ làm cho ta không nhịn được muốn đem cô nương nàng biến thành nữ nhân danh phù kỳ thực*! Thế nào? Có nói nữa hay không?" (*danh phù kỳ thực: danh xứng với sự thật)

"Ách, không nói nữa?" Lăng Tuyết Mạn cười ha ha, đầu lắc như trống bỏi.

"Vậy cũng không tòng sao?" Mạc Kỳ Hàn đắc ý hỏi.

Lăng Tuyết Mạn vừa nghe, miệng lại chu lên thật cao, "Ta tòng thì phải thất thân, mà thất thân rồi ta chỉ sợ… sợ trong bụng mang thai mầm mống của chàng."

"Đừng sợ." Mạc Kỳ Hàn đột ngột đau xót, ôm chặt Lăng Tuyết Mạn, để cho nàng tựa vào lồng ngực hắn, nhẹ vỗ lưng nàng, đè nén chua xót, dịu dàng nói: "Đừng sợ, ta luôn uống thuốc, sẽ không mang thai, nếu như một ngày nào đó, nàng thật sự mang thai, đứa bé này ta sẽ để nàng sinh nó, nàng cái gì cũng không cần lo lắng, tất cả đều có người thay nàng sắp đặt, nàng biết không?"

"Sinh…. sinh nó? Làm sao có thể chứ?" Lăng Tuyết Mạn giật mình nói: "Tình nhân, chàng không phải là kích động đến điên rồi đi?"

"Không có, ta nói để cho nàng sinh, thì chắc chắn không có chuyện gì." Mạc Kỳ Hàn thản nhiên nói, hắn không thể nói cho nàng biết, bọn họ có con là một việc không hề dễ dàng chút nào, cho nên, chỉ cần nàng có thể mang thai, hắn sẽ rất cao hứng.

Lăng Tuyết Mạn càng nghe càng kinh hãi, từ từ ngẩng đầu lên, hỏi: "Tình nhân, nói cho ta biết, chàng rốt cuộc là người thế nào? Đừng để cho ta mỗi ngày phải suy đoán và bất an được không? Chúng ta bây giờ là một, chàng sợ ta sẽ bán đứng chàng sao?"

"Mạn Mạn, đừng hỏi, đừng ép ta nói, ta cái gì cũng không thể nói cho nàng biết, chỉ có thể nói, ta không phải là dân chúng bình thường, thân phận của ta là bí mật, hiện tại không thể để cho bất luận kẻ nào biết bí mật, nếu như nàng không muốn hại ta thì đừng hỏi nữa, tin tưởng ta là được rồi." Mạc Kỳ Hàn bất đắc dĩ, chỉ đành giải thích một lần nữa.

"Hại chàng?" Lăng Tuyết Mạn ngẩng người, "Ta biết sẽ hại chàng mất mạng sao?"

"Ừ." Mạc Kỳ Hàn hạ mi, gật đầu một cái, chỉ cần có thể hù dọa nha đầu này, vậy cứ gạt nàng một lần nữa đi.

"Vậy… vậy ta không hỏi." Lăng Tuyết Mạn lúng túng lắc đầu, đột ngột ôm chặt cổ Mạc Kỳ Hàn, dán mặt vào người hắn, lẩm bẩm: "Ta không hỏi, ta không muốn chàng chết, không muốn chàng gặp chuyện không may, cho dù… cho dù suốt đời này chúng ta phải ở chung một chỗ như thế này, chỉ cần chàng bình an vô sự, ta cũng không cầu xin gì hơn, không cần danh phận gì hơn, chỉ cần chàng ở bên cạnh ta là tốt rồi, chàng biết không, mỗi khi ta lâm vào nguy hiểm, người đầu tiên ta nhớ đến là chàng, dù rằng chàng đứng trước mặt ta, ta đều có thể không nhận ra chàng, nhưng mà, chỉ cần chàng gọi tên ta, nói với ta mấy câu, ôm ta một cái, ta sẽ biết là chàng, nhất định là chàng."

"Mạn Mạn!"

Mạc Kỳ Hàn kích động trong lòng, một tiếng thốt lên, hôn Lăng Tuyết Mạn, triền miên dai dẳng, dịu dàng lưu luyến, nàng nhiệt tình đáp lại hắn, hai lưỡi dây dưa cùng một chỗ, cùng nói lên tình yêu khắc sâu…

Nữ tử này đáng giá cho hắn bỏ ra toàn bộ tình cảm, đáng giá cho hắn từng bước bày biện mưu kế, diệt trừ phe cánh Mạc Kỳ Minh, vì nàng sáng lập một thần thoại chưa bao giờ có trong lịch sử hoàng thất Minh quốc!

Áo quần chảy xuống, ngoài cửa sổ lạnh lẽo đến tận xương, bên trong nhà lại ấm áp sâu nồng.

Trong lúc kích tình, Lăng Tuyết Mạn nỉ non: "Lão công… lão công… " Mạc Kỳ Hàn lại lần nữa cau chặt mày, từ trước ngực nàng ngẩng đầu lên, khàn khàn giọng, nói không vui: "Gọi là tướng công tốt hơn nhiều cái danh xưng lung tung này! Lão công cái gì? Ta già rồi sao? Đừng gọi, đợi ta tám mươi tuổi rồi nàng lại gọi!" (Rin: hè hè *bụm miệng cười gian* nếu xét về già thì tiểu Tứ ngươi già hơn Mạn Mạn nhiều nga, dù sao cũng hơn nhau 6 tuổi << mà 6 hay 8 tuổi ấy nhở?? Trí nhớ của ta không được tốt lắm>> bằng này đủ gọi ngươi là thúc thúc rồi, dù sao tiểu Mạn Mạn của chúng ta vẫn còn là trẻ vị thành niên nga!)

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6192 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5612 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5287 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5266 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4923 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4884 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter