Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nga Mỵ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nga Mỵ
  3. Chương 124 : Tiểu Hài Tử Và Heo Không Được

Chương 124 : Tiểu Hài Tử Và Heo Không Được

Sau khi năm người thương nghị xong, quyết định tối nay sẽ tới Đấu Pháp đường xem tình huống trước một chút. Sau đó mới quyết định khi nào chính thức dự thi. Ông trùm giấu mặt của Đấu Pháp đường chính là một trong tam đại tông môn – Tế Lập tông. Đấu Pháp đường thực tế là một sòng bạc lớn. Sở dĩ Tu sĩ thắng cuộc có thể đạt được tiền thưởng kếch xù, là bởi vì mỗi một tràng tỷ thí, Đấu Pháp đường cũng sẽ mở phiên giao dịch cho mọi người đặt cược, thu vào nhiều đến mức làm người ta chắt lưỡi hít hà. Phân ra một chút cho người dự thi tất nhiên là hợp tình hợp lý. Hơn nữa điều này còn giúp hấp dẫn Tu sĩ ưu tú hơn tham gia trận đấu, gia tăng tính cạnh tranh. Đấu Pháp đường ở Phần thành mới mở ra hơn hai tháng. Đề Thiền Thượng cũng chỉ được nghe qua từ miệng các đồng môn đã từng lịch lãm. Năm người không muốn gây chú ý nên giấu diếm tu vi cùng với những pháp bảo mang theo, ngụy trang thành người bình thường. Thạch Ánh Lục cũng phải đeo khăn che mặt rồi mới ra ngoài. Đấu pháp đường ở Phần thành được xây dựng ở phía đông thành, chiếm diện tích rộng lớn. Nhìn dòng người qua lại như thoi, không chỉ có những người tu tiên thích đại khai nhãn giới, dân chúng bình thường cũng thích đến xem náo nhiệt. Chẳng qua vé vào cửa nơi này đối với dân chúng bình thường mà nói có chút đắt đỏ. Nhìn Tu sĩ Luyện Khí kỳ tỷ thí, phí dụng cho mỗi người mỗi tràng cần một viên linh thạch, mà nhìn Tu sĩ Trúc Cơ tỷ thí, thì cần tới ba viên. Đối với một Tu sĩ tay mơ hơi nghèo chút cũng sẽ đau lòng. Trước đại môn Đấu Pháp đường sừng sững một đôi Tỳ Hưu khổng lồ được đúc bằng đồng đang giương nanh múa vuốt. Một khối bảng hiệu “Đấu Pháp đường” chữ to đen nhánh, treo cao trên đại môn. Bốn người thủ hộ ngoài cửa cũng là Tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng tám. Từ đó có thể thấy bối cảnh Đấu Pháp đường mới thâm hậu làm sao! Phô trương như vậy nhưng cũng chẳng đủ để hù sợ đám người Đề Thiền Thượng. Đề Thiền Thượng nghênh ngang đi đằng trước, đang muốn bước lên bậc thang đá xanh để vào trong. Bỗng nhiên hai hộ vệ tiến lên ngăn cản đường đi của bọn họ, mặt không chút thay đổi nhưng cũng coi như khách khí nói: “Khách nhân xin dừng bước, tệ đường có quy định, tiểu hài tử và mèo chó chim chuột, các loại sủng vật không thể vào tràng, xin mấy vị thứ lỗi.” Bọn họ bên này bị cản lại, khách nhân xung quanh rối rít nghiêng đầu lại chỉ chỏ. ” Hài tử nhỏ như vậy cũng mang đến xem cái này, trưởng bối nhà hắn không sợ hắn bị dọa đến tè ra quần hay sao?” ” Sủng vật trong tay tiểu nha hoàn kia là chó ư? Thật béo tốt! Nhưng đi vào sủa ầm ĩ làm phiền người khác cũng không hay! A. . . . . . Không đúng, là heo?” Tiếng nghị luận ong ong truyền đến. Khuôn mặt nhỏ nhắn như tiên đồng của Đề Thiền Thượng giận đến nhăn thành một đống. Chu Chu cũng rất buồn bực. . . . . . Sao nàng lại thành tiểu nha hoàn rồi? Nàng chỗ nào lớn lên giống nha hoàn vậy?! Đề Thiền Thượng bước lên hai bước, hai tay chống thắt lưng mắng to: “Con mắt nào của ngươi nhìn thấy nơi này có hài tử, mèo chó rồi?! Con mẹ nó! Cả nhà ngươi là tiểu hài tử! Trợn to mắt lên mà xem, đó là một con heo! Không phải là mèo chó, cũng không phải là chim chuột!” Uy áp tu sĩ Trúc Cơ tung ra, sắc mặt của hai hộ vệ cản đường tái nhợt liền lùi lại hai bước, bám vào tượng đồng Tỳ Hưu mới miễn cưỡng đứng vững. Liên tục nói xin lỗi: “Tiểu nhân có mắt không tròng, thỉnh quý khách vào trong.” Đề Thiền Thượng hừ lạnh một tiếng. Ngẩng đầu lên, nhảy qua bậc cửa cao cao, sải bước hướng tới trang viên. Những người khác sau đó đuổi theo. Chu Chu lướt qua hai người hộ vệ kia, phát hiện ánh mắt bọn họ đều rơi vào trên người Tiểu Trư. Mặc dù không nói gì nữa, nhưng vẻ mặt hết sức xem thường. “Tiểu Trư không phải là sủng vật! Nó là Linh Thú!” Chu Chu ủy khuất, kháng nghị nói. Tiểu Trư phối hợp, há mồm ra phun ra một ngọn lửa nhỏ, lỗ mũi hướng lên trời “hừ hừ” hai tiếng tạo hình tượng uy phong lẫm lẫm. Hai hộ vệ đổ một đống mồ hôi lạnh, cười khan hai tiếng cúi đầu khom lưng làm tư thế xin mời. Đợi đoàn người bọn hắn đi xa, hộ vệ Giáp buồn bực nói: “Đầu năm nay mấy tiểu hài tử lớn chút đã đột phá Trúc Cơ rồi? Còn có để cho người sống hay không!” Hộ vệ Ất lại càng bất đắc dĩ: “Con lợn thành tinh cũng biết phun lửa à?. . .” Hộ vệ Bính khinh thường nhìn bọn họ một cái. Tay mơ chính là tay mơ, ánh mắt còn quá non, trên đời còn rất nhiều chuyện lạ có thể xảy ra. Sau phong ba nhỏ lúc vào cửa, Đề Thiền Thượng không chịu che dấu tu vi của mình nữa, hầm hừ nói: “Lão tử không phát uy, chúng liền coi lão tử là mèo bệnh!” Chu Chu bi ai: “Bọn họ chỉ biết trông mặt mà bắt hình dong, thật là quá đáng ghét!” “Chờ Lão tử đánh cho bọn họ răng rơi đầy đất, xem bọn hắn còn dám mắt chó nhìn người thấp không!” Đề Thiền Thượng nhe răng trợn mắt, vẫn tức giận bất bình. Cơ U Cốc, Thạch Ánh Lục âm thầm nhịn cười, Doãn Tử Chương nhênh nhếch khóe môi, không nhịn được đưa tay vuốt vuốt đầu Chu Chu. Trong trang viên có năm lều vải mái vòm khổng lồ. Lều màu xanh bên trái chính là nơi cử hành các trận tỷ thí của Tu sĩ Luyện Khí kỳ, lều màu trắng bên phải còn lại đều là sân tỷ thí của tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Trong trướng bồng thỉnh thoảng còn truyền ra những tiếng hoan hô, vô cùng náo nhiệt. Bên ngoài lều có người chịu trách nhiệm thu phí vào cửa, cũng có người chịu trách nhiệm thu nhận tiền đánh cuộc, đặt cược. Mộc án cao cao bên cạnh tạo ra một mộc bài lớn, phía trên ghi cụ thể chi tiết danh xưng, thực lực hai thí sinh trận tranh tài tiếp theo, thậm chí còn kể lể đầy đủ chiến tích, cho mọi người cùng tham khảo. Bọn họ tùy tiện chọn một lều trắng bên phải, nộp mười lăm mai linh thạch đi vào. Mặt đất bên trong trướng bồng tựa như một lòng chảo to lớn, xung quanh là các vòng bậc thang đi xuống dọc theo chỗ ngồi. Ở giữa, cũng là chỗ thấp nhất, là một vòng tròn đường kính chừng ba trượng hình tròn đất trống, dùng sơn đỏ vẽ ra một vòng lớn, tiến hành tỷ thí chính là ở bên trong vòng tròn đó. một bên đất trống, bên cạnh ghế trọng tài dựng thẳng một tấm bia đá, phía trên viết mười mấy chữ đỏ tươi như máu: Xuất thủ khó định nặng nhẹ. Sinh tử do trời định. Chu Chu thấy thể không khỏi cau mày, chỉ chỉ tấm bia đá nói: “Đây là tỷ thí sao? Nghe thật đáng sợ!” Doãn Tử Chương thản nhiên: “Chẳng qua là nói ra sự thật thôi.” Hắn cần chính là loại tỷ thí không nương tay như thế này. Bọn Đề Thiền Thượng tất nhiên là những đối thủ rất lợi hại, nhưng là đồng môn với nhau, miệng nói thì có vẻ hung hăng nhưng rất nhiều chiêu sát thủ lợi hại căn bản sẽ không sử dụng đối với hắn. Tỷ thí bình thường chẳng mấy khi có thể tận hứng. Chỉ có khi gặp phải tình huống sinh tử, mới có thể kích thích tiềm năng của mình, khiến tu vi tăng lên. Giống như trận đối kháng Sa Kiền Đạo ở Đại Bỉ môn phái ngày ấy, chính là vì biết đối phương cường đại cùng quyết tâm đưa hắn vào chỗ chết, mới khiến cho hắn thực sự bộc phát, thậm chí đột phá Trúc Cơ thành công ngay trên lôi đài. Chu Chu có chút lo lắng, khẽ nhìn hắn một cái, cúi đầu không nói chuyện. Người quan sát trận tỷ thí này không ít, nhìn quanh lều một lượt cũng thấy chỗ ngồi đã đầy, cũng không thiếu người tìm không được chỗ liền dứt khoát đứng ở lối ra vào. Ra sân chính là hai Tu sĩ Trúc Cơ, một cao một thấp. Trong đó người cao là Tu sĩ đeo mặt nạ. Trọng tài thông báo danh xưng hai bên. Tên mà Tu sĩ cao cao báo chẳng qua chỉ là một tước hiệu. Tranh tài vừa bắt đầu hai người đã cùng thi triển thần thông. Tình hình chiến đấu kịch liệt vô cùng. Thính phòng người trên hô to gọi nhỏ, reo hò trợ uy, tạo thành một tràng diện ồn ào náo động. Trận ác chiến này đánh xong cũng gần ăn xong bữa cơm. Cuối cùng tu sĩ vóc dáng cao đánh bay tu sĩ lùn ra khỏi vòng tròn mà tuyên bố kết thúc. Đề Thiền Thượng thấy vậy kích động vô cùng, sau khi tan cuộc liền kéo mấy sư đệ sư muội thương lượng —— cải lương không bằng bạo lực quyết định tối nay sẽ đi luyện tập một phen Bạn đạng đọc truyện tại Https:// S t t r u y e n . c o m

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6252 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5657 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5470 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5331 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4946 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter