Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phượng Tù Hoàng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phượng Tù Hoàng
  3. Chương : 156

Chương : 156

Nằm xuống chưa được bao lâu, Sở Ngọc nghe thấy tiếng xích sắt khua ngoài cửa, lát sau có người bước vào. Nàng mở to mắt nhìn, chính là thủ lĩnh toán cướp.

Tên thủ lĩnh cầm bút giấy, nghiên mực trong tay, thấy hai người nằm thì bật cười: “Hai vị trông thật thoải mái!”

Dung Chỉ chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt nhu hòa nhìn thẳng vào tên thủ lĩnh: “Các hạ khách khí rồi! Bây giờ chúng ta rơi vào hoàn cảnh thế này, không uổng công tốn sức làm gì nữa! Chi bằng cứ để cho các vị an bài!”

Tên thủ lĩnh lại mỉm cười vui vẻ: “Đúng là người có học, khác hẳn bọn thất phu!” Hắn bày giấy trắng trên nền nhà, bên cạnh là nghiên mực đã có sẵn mực nước, tiếp đó đưa bút ra: “Làm phiền hai vị viết một bức thư gửi về nhà. Chúng ta cầm coi như bằng chứng, mang về cho người nhà các ngươi!”

Cũng là thư vơ vét tài sản.

Sở Ngọc còn đang sững sờ, thì Dung Chỉ đón lấy bút rất tự nhiên. Tay trái giữ giấy, tay phải nhúng mực, viết một bức thư cầu cứu văn hoa tao nhã. Lúc Sở Ngọc phục hồi lại tinh thần thì hắn đã viết xong. Nàng quét mắt qua một lượt, đại khái thư nói bị các huynh đệ trong toán cướp Truy Phong giữ lại một thời gian, hi vọng người nhà mang tiền đến v.v…Hành văn nhẹ nhàng, không tự ti cũng không hống hách.

Nếu không biết rõ Dung Chỉ cư ngụ trong phủ công chúa, Sở Ngọc quả thực hoài nghi, phải chăng hắn thường xuyên bị bắt cóc tống tiền hoặc viết thư hộ người bị bắt cóc? Nghiệp vụ viết thư rất lưu loát thông thạo!

Xem qua thư Dung Chỉ viết, tên thủ lĩnh rất hài lòng: “Các ngươi cứ nghỉ ngơi, ta sẽ phái người đưa thư. Lát nữa sẽ có kẻ mang cơm cho các ngươi!”

Dung Chỉ cười cười, vẫn là nụ cười vô hại: “Dám hỏi quý tính đại danh của thủ lĩnh?”

Tên thủ lĩnh sắc mặt lạnh lẽo: “Thế nào, sau khi thoát ra ngươi muốn quay lại dạy dỗ lão tử sao?” Đối diện với khuôn mặt đằng đằng sát khí, Dung Chỉ không hề sợ hãi mà nói thản nhiên: “Huynh đài nghĩ đi đâu thế? Ta chỉ muốn tiện xưng hô thôi!”

“Sao không nói sớm!” Sắc mặt tên thủ lĩnh dịu hẳn đi, lại trở nên ôn hòa như lúc ban đầu. Hắn xoay người ra khỏi phòng, trong lúc khóa cửa phun ra một câu: “Ta tên là Tôn Lập!”

Quả nhiên đúng như Tôn Lập nói, một lát sau có hai gã đến mở cửa đưa cơm. Sở Ngọc nhận ra, hai người này cũng tham gia bắt cóc giết người, nhưng bây giờ mặc y phục thường dân để che đậy vẻ tàn bạo dũng mãnh.

Cơm tù thịnh soạn vượt ngoài dự đoán. Trên đường, Sở Ngọc thấy bọn họ cho được hai cái bánh, ngỡ rằng đó là đãi ngộ cao nhất rồi. Không ngờ trong giỏ mây là hai bát cơm to thơm ngào ngạt, còn có hai đĩa thức ăn trông rất ngon lành, một đĩa thịt và một đĩa rau.

Bọn cướp cũng nhân đạo phết, biết ưu đãi tù binh!

Hai tên cướp đặt giỏ mây xuống rồi nối tiếp bước ra, khóa cửa lại. Mấy ngày liền Sở Ngọc chưa được ăn bữa cơm nào ra hồn, đói gần chết, lại còn phải duy trì dáng vẻ đạo mạo trước mặt người ngoài. Bây giờ không còn người ngoài, nàng vội vàng nhào lên bưng bát đũa, một bát đưa Dung Chỉ, còn mình thì nhanh nhẹn gắp đồ ăn không hề khách khí.

Bát đũa đều bằng gỗ, vật liệu gỗ yếu. Xem ra về phương diện phòng ngừa con tin chạy trốn, bọn cướp rất có kinh nghiệm.

Dưới đáy giỏ mây còn có hai bát nước. Sở Ngọc uống nửa bát, còn một nửa thì nhúng tay áo để lau mặt. Ba ngày rồi không rửa mặt, nàng cảm thấy rất khó chịu.

Bát nước còn lại, tất nhiên là đưa cho Dung Chỉ. Hắn không hề phí phạm, bưng lên uống sạch một hơi. Một lúc sau hai tên cướp vào thu dọn bát đĩa, Dung Chỉ tranh thủ hỏi han, được biết một người tên là Tôn Hổ, một người là Tôn Đương.

Nụ cười và lời nói là vũ khí của Dung Chỉ trong lúc này. Lúc hai người thu dọn bát đũa xong, một kẻ ra ngoài cửa canh gác, còn một người nán lại nói chuyện chừng hai phút với Dung Chỉ. Chỉ là vài câu chuyện phiếm ngắn ngủi, nhưng Dung Chỉ đã khiến hai người kia có cảm tình. Lúc ra khỏi cửa, Tôn Đương còn quay lại cười với hắn một cái.

Đứng bên cửa sổ nhìn Tôn Hổ, Tôn Đương đi xa rồi, Sở Ngọc mới quay sang Dung Chỉ: “Chính ngươi nói không thể làm gì, vậy vừa rồi là sao?” Hắn không ngừng hỏi vòng vèo tên tuổi đối phương, nàng không tin là chỉ để tiện xưng hô.

Theo kinh nghiệm từ trước mà phán đoán, Dung Chỉ làm gì cũng có mục đích.

Dung Chỉ cười cười, không hề giải thích mà chỉ nói: “Sau này nàng sẽ biết!” Hắn nhích người lùi về phía sau, cho đến khi lưng dựa vào vách tường mới vẫy tay với Sở Ngọc: “Tới đây A Sở! Bây giờ nhàn rỗi chẳng có việc gì làm, hay là đến đây nghe ta kể chuyện!” Để tránh lúc trò chuyện tiết lộ thân phận, hai người đã nhất trí, Dung Chỉ gọi nàng là A Sở, còn nàng gọi hắn là Tiểu Dung.

Lần đầu tiên gọi, nhưng thái độ Dung Chỉ rất tự nhiên, giống như bình thường hắn vẫn gọi nàng như vậy.

Trong nháy mắt, Sở Ngọc cảm thấy như trở về thế kỷ hai mốt, bạn bè thân thiết cũng thường gọi nàng là A Sở.

Đã lâu rồi không có ai gọi nàng như vậy, giống như dĩ vãng ngày càng lùi xa, mà nay nàng chỉ có thể tìm thấy trong giấc mộng.

Sửng sốt một hồi, Sở Ngọc mới ý thức điều Dung Chỉ nói, ngay sau đó lại sửng sốt.

Sao hắn lại có hứng thú kể chuyện bây giờ?

Tuy trong lòng nghi ngờ nhưng Sở Ngọc vẫn theo lời Dung Chỉ, ngồi xuống nệm rơm, dựa lưng vào vách tường bên cạnh hắn: “Có chuyện gì, kể đi!”

Dung Chỉ khe khẽ mỉm cười, bắt đầu kể chuyện. Chẳng qua đó chỉ là một câu chuyện cổ tích mà hồi bé Sở Ngọc đã từng nghe, cũng có những đoạn ly kỳ gay cấn. Nhưng đối với một người đã từng đọc rất nhiều truyện như Sở Ngọc thì thấy không hấp dẫn lắm.

Kể xong một chuyện, Dung Chỉ lại kể tiếp chuyện thứ hai, ngắn hơn chuyện đầu. Sở Ngọc nghe cảm thấy nhàm chán quá rồi, đang muốn ngắt lời nhưng lại thấy hắn ra hiệu im lặng. Nàng nghi ngờ nhưng cũng đành nén xuống, nhẫn nại ngồi im.

Đến chuyện thứ ba, Dung Chỉ kể được một nửa thì ngừng lại. Sở Ngọc đang định thở phào thì nghe thấy bên kia tường truyền đến một giọng nói non nớt: “Sao không kể nữa? Sau đó thế nào?”

Dung Chỉ ho khan hai tiếng, trong mắt là ý cười, vẫn dựa vào tường nói: “Không nói được nữa, ta khát nước!”

Im lặng trong khoảnh khắc, rồi giọng nói non nớt lại cất lên: “Chờ nhé, ta đi lấy nước cho ngươi!”

Sau đó hai người nghe thấy tiếng chân lon ton chạy đi, một lát sau lại là tiếng nói đó trở về: “Ta mang nước đến rồi, làm sao đưa cho ngươi được?”

Theo hướng dẫn của Dung Chỉ, đứa bé xếp chồng hai ghế con mới có thể khó khăn bò lên, đưa nước qua cửa sổ cho hắn. Bát nước trên đường đã rơi rớt mất một nửa.

Lúc này Sở Ngọc nhìn thấy một đứa trẻ chừng tám, chín tuổi. Trên gương mặt đen nhẻm vì phơi nắng là mong đợi tràn đầy. Dung Chỉ đứng lên, cười tít mắt tiếp nhận cái bát gỗ: “Đa tạ!”

Cầm bát nước, Dung Chỉ ngồi xuống. Hắn thảo bỏ vải băng bó, dùng nước để rửa miệng vết thương.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6188 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5606 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5285 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5247 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4919 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4879 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter