Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phượng Tù Hoàng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phượng Tù Hoàng
  3. Chương : 192

Chương : 192

Đi được ba, bốn bước, Sở Ngọc đột nhiên nghĩ tới một chuyện. Nàng cầm trường kiếm chưa tuốt khỏi vỏ lên, huých một cái vào vai Thiên Như Kính, thấy hắn không có phản ứng lại chọc thêm phát nữa.

Vẫn không có phản ứng.

Sở Ngọc bỏ kiếm xuống, lúc này mới tự mình đến gần. Thiên Như Kính nằm nghiêng mềm mại trên thảm sàn, vài sợi tóc lòa xòa trên gương mặt trắng trẻo tuấn tú.

Sở Ngọc ngồi xuống bên cạnh, kéo bờ vai hắn xoay lại, khiến hắn nằm ngửa ra rồi tiếp tục quan sát.

Hai mắt Thiên Như Kính nhắm nghiền, che khuất con ngươi vốn hàng ngày dửng dưng lãnh đạm. Hàng lông mi hắn khẽ rung động, khiến Sở Ngọc giật nảy mình, tưởng là hắn tỉnh lại. Nàng không khỏi lùi về phía sau mấy bước, một lúc lâu sau thấy Thiên Như Kính không có động tĩnh gì mới dám nhích lại gần.

Thiên Như Kính nằm yên. Nếu không phải lồng ngực và chóp mũi hơi nhấp nhô chứng minh hắn còn sống, thì cứ tưởng đây là người chết.

Như vậy, rốt cuộc có thể xác định, nàng đã ra tay…thành công.

Mặc dù trước đó đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng tiến hành quá thuận lợi khiến Sở Ngọc không khỏi có ảo giác: “Như vậy đã xong rồi à?”

Hình như…có vẻ dễ dàng quá!

Giống như trong mơ.

Dù mộng ảo có thế nào, nhưng tình cảnh trước mắt nàng chính là hiện thực. Nhìn Thiên Như Kính hôn mê bất tỉnh, Sở Ngọc lập tức cao hứng trở lại. Nàng cẩn thận giơ tay, chọc nhẹ vào gò má trắng mịn của hắn. Cảm giác nhẵn mịn, mềm mại đàn hồi truyền qua chỗ tiếp xúc da tay.

Chính kẻ này đã hại nàng, tạo nên tình cảnh thê thảm hiện nay. Bây giờ hắn đã lọt vào tay nàng…

Nghĩ đến việc bây giờ muốn làm gì Thiên Như Kính thì làm, Sở Ngọc chợt thấy hưng phấn khôn xiết.

Rốt cuộc, ngươi cũng có ngày hôm nay!

Vừa nghĩ ngợi, Sở Ngọc vừa dùng lực chọc má Thiên Như Kính. Cho đến khi chỗ đó ửng hồng, nàng mới dời tay sang vị trí khác.

Chọc, chọc, chọc…

Chọc, chọc, chọc, chọc…

Sau khi gò má Thiên Như Kính có bảy, tám vết đỏ ửng, nàng lại xõa tóc hắn ra, tết thành mười bím nhỏ, rồi mới hài lòng thỏa dạ thu tay. Sở Ngọc gắng đè nén ý nghĩ đùa nghịch hắn thêm, mà tập trung xử lý việc chính.

Dù Sở Ngọc rất có lòng tin với Dung Chỉ, nhưng phải cẩn thận cho chính mình thì tốt hơn.

Nàng đến ngăn tủ bên cạnh, lấy ra một đôi ủng và một đôi găng tay. Nàng đi ủng rồi đeo găng tay vào.

Găng tay và ủng là do nàng sai người đặc biệt chế ra. Găng làm bằng hai lớp da hươu, ở giữa còn có một lớp vải bông. Ủng làm bằng da thuộc, dưới đế là gỗ dày chắc chắn.

Ban đầu Sở Ngọc định dùng cao su cho an toàn, nhưng cây cao su sinh trưởng ở vùng Lưỡng Quảng(Quảng Đông, Quảng Tây) và Vân Nam, muốn thu hoạch rồi chế biến mất khá nhiều thời gian, mà chưa chắc đã thành công. Vì vậy nàng đành bỏ qua ý tưởng này.

Hít một hơi thật sâu, Sở Ngọc dùng tay đã đeo găng cầm lấy cổ tay Thiên Như Kính, cẩn thận vén tay áo hắn lên. Dưới tay áo, lộ ra thứ mà nàng ngày đêm hằng mơ tưởng.

Thứ đồ vật vượt thời đại, hiện giờ đang nằm nhỏ nhắn khiêm tốn trên cổ tay Thiên Như Kính. Chiếc vòng bạc phát ra ánh sáng lành lạnh, ở giữa khảm một viên hồng ngọc rực rỡ, đỏ thắm như máu.

Nhìn nó nằm yên tĩnh thế kia, lúc không phát huy tác dụng, có ai biết trong đó ẩn chứa bao nhiêu công năng đáng sợ?

Sở Ngọc một tay giữ chặt tay Thiên Như Kính, một tay cẩn thận cởi chiếc vòng ra. Cởi ra rất dễ dàng, có lúc hơi vướng vì bàn tay hắn khá to, nhưng Sở Ngọc dùng lực một chút là có thể rút được.

Mép ngón tay cái của Thiên Như Kính bị chà xát, hơi hơi đỏ lên, có chỗ bị xước da chảy máu.

Nhưng Sở Ngọc không để ý. Cầm được vòng tay rồi, nàng như vừa hoàn thành một công trình lớn, thở phào một cái rồi vội vã bắt tay vào nghiên cứu chiến lợi phẩm.

Sở Ngọc không dám dùng tay trần để chạm vào chiếc vòng. Nhưng nếu không chạm, làm sao sử dụng được?

Thử điều khiển bằng ý nghĩ mấy lần không được, Sở Ngọc liền cầm ngón tay Thiên Như Kính ấn vào viên hồng ngọc, miệng đọc lệnh:

“Alibaba”

“Vừng ơi mở ra”

“Thiên vương cái địa hổ”

(Thiên vương cái địa hổ- 天王盖地虎- trong phim Lâm Hải Tuyết Nguyên, ở VN có tên Rừng Thẳm Tuyết Dày và Bảo tháp trấn hà yêu- 宝塔镇河妖 – là ám hiệu gặp mặt, đầu lĩnh thổ phỉ Tọa Sôn Điêu hỏi “Thiên vương cái địa hổ?”, Dương Tử Vinh sẽ đáp “Bảo tháp trấn hà yêu”)

“Động đất cao đồi, nhất phái tây sơn thiên cổ tú”

“ABCDEFG”

“Chúng ta đều là bọn đầu gỗ”

“…Muốn mua đĩa không?”

Không biết đã thử bao nhiêu câu mật hiệu, tiếng lóng, cuối cùng Sở Ngọc đành mệt mỏi dừng lại.

Ngọn lửa hào hứng nguội dần: không phải Thiên Như Kính thì không được sao?

Nhất định phải là chủ nhân phát lệnh, chiếc vòng này mới khởi động sao?

Không cam tâm, Sở Ngọc cắn môi một cái, lấy chiếc hộp nhỏ bằng gỗ tử đàn ở dưới gầm bàn ra, cho chiếc vòng vào rồi cất trong ngực áo. Sau đó, nàng kéo ghế gỗ lim ở góc tường đến, đặt Thiên Như Kính lên, hai tay dựa vào thành ghế hai bên rồi trói chặt hắn lại.

Tuy Thiên Như Kính được ngồi trên ghế, nhưng hắn cũng bị trói dây thừng bình đẳng như sư huynh Việt Tiệp Phi.

Sau đó, chắc là phải đánh thức hắn dậy?

Sở Ngọc thầm tính toán.

Tuy không cam tâm, nhưng chuyện này cũng nằm trong dự đoán của nàng. Nếu thử hết cách mà không điều khiển được chiếc vòng, thì nàng chỉ có thể hỏi chính Thiên Như Kính.

Làm sao có thể dụ được hắn nói ra?

Tuy đã sớm lên kế hoạch “dùng hình”, nhưng nếu không phải qua cửa ải này thì vẫn tốt hơn.

Sở Ngọc thở dài, bước đến chỗ chậu nước rửa mặt kê trong góc tường, bê một chậu nước lạnh thật to.

Kế hoạch trong ngoài của nàng đã sắp xếp mọi khả năng. Nhìn căn phòng này lộng lẫy xa hoa, nhưng trong ngăn tủ giấu toàn dụng cụ tra tấn: roi da, nến (Lời tác giả: cô định làm gì?), ghế hùm, nước tiêu nóng, gông xiềng…Ở những thời điểm khác nhau phải sử dụng biện pháp khác nhau.

Sở Ngọc chưa kịp đến chỗ Thiên Như Kính, bên ngoài bỗng có tiếng xô cửa ầm ầm. Nàng sửng sốt quay lại, thấy cửa gỗ chạm vân hoa lung lay hai cái. Lại thêm một lần xô cửa thật mạnh, then gãy rời, hai cánh cửa mở toang. Một bóng người xông vào.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6193 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5613 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5291 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5277 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4925 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4889 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter