Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thiên Đường Có Em

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thiên Đường Có Em
  3. Chương 236

Chương 236

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter

*********************************

Mười giờ đêm.

Ngồi trên cái ghế mây ở ban công, Nghiên Ca không hề cảm thấy buồn ngủ, tâm trạng nặng nề nhìn xuống con

đường lát đá ở phía d3ưới, dường như đang chờ đợi điều gì đó. Một đêm hoang đường vào năm năm trước, bây

giờ lại cô chủ động nói ra, mặc dù thời gian đã trôi đi nhưng tr1ong lòng vẫn kháng cự và ghê tởm.

“Bip bip.”

Hai tiếng còi ngắn, dồn dập vang lên ở dưới lầu.

Nghiên Ca đứng lên nhìn xuống9, thì thấy chiếc Bentley sang trọng đang đậu dưới lầu, cửa kính xe hạ xuống:

“Nghiên Ca yêu dấu!” Yến Thất gọi to, Nghiên Ca đáp lời: “Tiểu Yến, đợ3i chị một lát!”

“Ừ ừ!”

Nhân lúc Yên Ca xuống dưới nhà, Yến Thất tranh thủ quay đầu xe.

Đêm khuya, mọi người đều đã ngủ say,8 Sơ Bảo cũng được Nghiên Ca tạm thời đưa sang ngủ cùng Lục Thiếu

Nhiên.

Cô mặc một chiếc áo len trơn và quần short jean, đi đôi giày đế bằng nhẹ nhàng thuận tiện, lặng yên không một

tiếng động rời khỏi nhà.

Ngồi trên xe, Nghiên Ca vô thức nhìn về phía ghế sau, không có ai, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong

lòng lại không tránh khỏi mất mát.

Yến Thất khởi động xe, lúc rẽ khỏi đường hầm thì nhìn Nghiên Ca trêu ghẹo: “Sao thế? Không nhìn thấy người

muốn gặp à?”

Nghiên Ca nhìn Yến Thất, bất đắc dĩ kéo khóe miệng: “Tiểu Thất, đừng trêu chị nữa, có được không?”

“Thế mà gọi là trêu ư? Cục cưng à, nói thật, hôm nay chị làm bọn em sợ chết khiếp đấy.”

Dứt lời, Nghiên Ca hơi lảng tránh, cúi thấp đầu, cười gượng: “Xin lỗi, chị cũng không muốn như vậy.”

“Chị xin lỗi em làm gì! Chuyện này chỉ có thể trách Simon, ai bảo anh ta xóa sạch quá trình sinh con của chị và quá

trình trưởng thành của Sơ Bảo làm gì. Có biết là một năm trắng xóa đó của chị đã khiến bao nhiều người hiểu lầm

không hả?”

Nghiên Ca ngạc nhiên, nhưng thoáng cái đã hiểu ra, thở dài: “Chị biết chú Út nhất định sẽ điều tra… Cho nên chị đã

bảo Simon làm như vậy ” “Hả?” Yến Thất suýt chút nữa trượt tay lái cô ấy dùng vẻ mặt tràn đầy khó hiểu nhìn

Nghiên Ca: “Chị tội gì phải làm khổ mình như vậy?” Nghiên Ca nặng nề thở dài: “Tiểu Thất, em không hiểu đầu.”

“Hừm, em có gì mà không hiểu. Em hỏi chị, chị có biết đứa bé là con của ai không?”

Yến Thất nhìn vẻ mặt đau buồn của Nghiên Ca, không nhịn được lập tức hỏi một câu.

Nhưng lúc này, lòng Nghiên Ca đang nặng trĩu nên không để ý, cô lắc đầu khó khăn mở miệng: “Chị… không biết!”

Khóe môi Yến Thất giật giật, phải cố gắng lắm mới không buột miệng nói ra chân tướng.

Cô ấy thầm nghĩ, chuyện này vẫn nên để Lục lão đại tự mình đối phó đi!

Năm năm trước đưa người ta lên giường, bây giờ con cũng có rồi, kết quả trong lòng người ta vẫn tràn đầy áy náy,

cho rằng mình đã có lỗi với anh.

Đáng đời!

Cho các người nghẹn không nói được luôn đi. Sự việc cũng đã đến nước này để xem Lục lão đại anh giải quyết thể

nào! Yến Thất xấu xa nghĩ thầm trong lòng, trên mặt cũng hiện lên ý cười nghiện ngầm.

Nửa tiếng sau, đúng mười giờ rưỡi, Yến Thất lái xe trở về khu biệt thự gần Châteauroux.

Yến Thất ngồi bất động trong xe, nhìn Nghiên Ca, bĩu môi: “Chị vào đi, anh ấy đang đợi chị!”

Nghiên Ca đưa mắt nhìn khu biệt thự sang trọng đẹp đẽ bên đường, cửa sổ sát đất rộng lớn có thể thấy được bóng

dáng mơ hồ của một người.

“Được.”

Nghiên Ca lấy hết can đảm bước xuống xe, vừa bước xuống xe không hiểu sao lại hơi nhũn chân.

Cô đỡ cửa xe, giọng nói nhẹ nhàng: “Tiểu Thất, em… không vào sao?”

Yến Thất nhìn Nghiên Ca trêu chọc: “Em đi vào làm gì? Đi vào để chiếu sáng lúc hai người ôm ấp à? Mau vào đi,

Lục lão đại cũng không ăn thịt người đầu. Xem chị chưa gì đã sợ rồi kìa!”

Nghiên Ca lặng lẽ cụp mắt, trước thái độ xem kịch vui của Yến Thất, cô thật sự là dở khóc dở cười.

Đóng cửa xe, Nghiên Ca bước từng bước nặng nề đi vào biệt thự.

Cửa lớn không khóa, cô đẩy cửa vào, ánh sáng trong phòng mờ mịt khiến cô tạm thời khó có thể thích ứng.

Nghiên Ca đứng ở cửa, nhìn ánh sáng xuyên qua cửa sổ, cô khẽ gọi: “Chú Út..”

“Lại đây!” Không chút ngập ngừng, giọng nói mạnh mẽ nhưng lại khàn khàn của Lục Lăng Nghiệp chuyên đến từ

cửa sổ.

Nghiên Ca thở ra một hơi, cúi đầu đi tới.

Đèn không bật nên ánh đèn trên bãi cỏ ngoài cửa sổ chiều vào cũng đủ để nhìn rõ vị trí của anh.

Nghiên Ca đi đến, đứng trước mặt anh. Trong đêm tối đôi mắt vẫn long lanh, nhìn vào đôi mắt lạnh lùng, sâu xa, u

tối của anh.

Anh nhìn cô không chớp mắt, Nghiên Ca hơi bối rối, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Ánh sáng ngoài cửa sổ mờ nhạt nhưng đủ để cho hai người họ nhìn thấy bóng dáng nhau ở sâu nơi đáy mắt.

Lục Lăng Nghiệp im lặng thở dài, đôi môi mỏng mím lại, kéo tay Nghiên Ca nằm trong lòng bàn tay, nhìn bằng gạc

do anh tự mình bằng bó, anh nhẹ nhàng vuốt ve.

Viền mắt Nghiên Ca ngẩn nước, nhìn thấy anh dịu dàng như vậy thì hơi xót xa.

Trong lòng cô thấp thỏm không yên, không biết sau khi cô nói ra chân tướng thì sẽ phải đối mặt với kết thúc như

thế nào!

“Chủ Ủt, em chuẩn bị xong… lời giải thích rồi.” Cô không chớp mắt, nhìn Lục Lăng Nghiệp như muốn hút anh vào

đáy mắt mình. Người đàn ông ưu tú này thản nhiên xuất hiện trước mắt cô, bây giờ lại ung dung khiến cô hãm sâu

trong vũng bùn.

Nghiên Ca sợ mất đi, cho nên cố tình nguyện nói ra chuyện tồi tệ nhất đã xảy đến với mình vào năm năm trước, chỉ

xin anh có thể hiểu cho cô.

Dứt lời, mắt cô ươn ướt long lanh, cô khẽ cắn môi, vẻ mặt kiên định.

Lục Lăng Nghiệp nâng lên mí mắt đang rủ xuống, bàn tay đưa lên chạm vào mặt Nghiên Ca.

Khuôn mặt góc cạnh của anh vẫn lạnh lùng như trước nhưng bàn tay lại dịu dàng nâng gương mặt của cô. Trong ánh sáng mờ mịt, đôi

mắt lạnh lùng của anh lại phản chiếu bóng dáng Nghiên Ca rất nét, sau đó một tia cảm xúc phức tạp mà Nghiên Ca bao giờ chưa

nhìn thấy thoảng hiện lên trong mắt anh.

Hơi ẩm từ lòng bàn tay chú Út dường như có thể sưởi ấm linh hồn của Nghiên Ca. Cô run rẩy bất an, nhìn anh không nói một lời…

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6190 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5607 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5286 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5253 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4920 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4880 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter