Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thư Linh Ký

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thư Linh Ký
  3. Chương 311: 310 Chính Điện

Chương 311: 310 Chính Điện

Q10 – MINH NGUYỆT – CHƯƠNG: 310: CHÍNH ĐIỆN

Dịch giả: Luna Wong – hôm nay vui vẻ nên mình lại bão chương, nhưng chỉ có bộ này thôi hen

“Tiến? Tiến chỗ nào?”

Nhạc Ngũ Âm còn đang trong mờ mịt, nhưng bị hoàng kim tiểu ốc bị Minh Nguyệt Dạ nhẹ nhàng vứt lên, cũng đã trong nháy mắt này, bộc phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt.

Bị ánh sáng màu vàng kia bao phủ, Nhạc Ngũ Âm chỉ cảm thấy thân thể nhẹ một chút, không tự chủ được bay lên trời, thân thể nhẹ bỗng bay về phía hoàng kim tiểu ốc, mà ở trong tầm mắt của nàng, hoàng kim tiểu ốc này dĩ nhiên từ từ biến lớn. . .

Không, trên thực tế, không phải hoàng kim tiểu ốc biến lớn, mà là thân thể của nàng đang nhỏ đi.

“Chúng ta muốn đi vào Linh Thư cung?” Nhạc Ngũ Âm ở trong ánh sáng màu vàng ngạc nhiên quay đầu, liền thấy Cố Thất Tuyệt và Minh Nguyệt Dạ bên cạnh đồng dạng bay lên trời, ba người ngồi ánh sáng màu vàng, nhanh nhẹn bay về phía hoàng kim tiểu ốc.

Ầm!

Cùng lúc đó, toàn bộ kho vũ khí đều đang cuồng bạo rung động, mấy con công thành cổ ma ngửa mặt lên trời rít gào, phát sinh tiếng gào thét kinh động cánh đồng hoang vu, rồi lại tức giận xông vào trong kho vũ khí, giơ bàn chân thật lớn lên, dữ tợn tàn bạo liên tục bước qua, đánh cho vài toà thương khố đều nát bấy, nỗ lực bức người núp bên trong đó ra.

“Kịp không?” Nhạc Ngũ Âm hơi biến sắc, “Động tĩnh như vậy, sẽ kinh động ma quân chứ?”

Đáp án là khẳng định, lúc này từ trong kho hàng nhìn ra ngoài, có thể thấy trên ngọn núi trong sương mù dày đặc đen kịt phía xa, đang có ma triều cuộn trào mãnh liệt phóng lên cao, ngay sau đó dường như biển gầm vậy, từ trên cao đáp xuống, trực tiếp đánh về phía kho vũ khí này.

Không kịp, cũng phải kịp!

Cố Thất Tuyệt nắm Nhạc Ngũ Âm, rồi lại đưa tay nắm Minh Nguyệt Dạ, bình tĩnh hô: “Minh Nguyệt, cấp tốc!”

“Biết!” Đuôi hồ ly của Minh Nguyệt Dạ bỗng nhiên tăng vọt, trực tiếp quấn lấy hoàng kim tiểu ốc, dường như mũi tên rời cung gào thét vọt tới trước.

Trong sát na, ba người bọn họ bỗng nhiên đánh về phía hoàng kim tiểu ốc, Nhạc Ngũ Âm chỉ cảm thấy kim quang trước mắt lóng lánh, không kiềm hãm được nhắm mắt lại.

Hầu như ở đồng thời, một bàn chân thật lớn, bỗng nhiên oanh phá thương khố, mang theo lực lượng cuồng bạo đạp xuống!

Ầm ầm nổ, bụi mù như cơn lốc gào thét mà qua, trực tiếp đánh toàn bộ thương khố thành phế tích, vô số tài nguyên bay lên trời, rồi lại dường như mưa sa rơi xuống, mà thoạt nhìn hoàng kim tiểu ốc tầm thường, nhưng cũng hỗn tạp ở giữa.

Sau một khắc, ma triều cuộn trào mãnh liệt trên ngọn núi đen kịt, chợt nuốt sống toàn bộ kho vũ khí, ở trong ma uy tàn bạo để kẻ khác mao cốt tủng nhiên, tiếng vọng trầm thấp ầm ầm của thanh âm ma quân, trực tiếp đánh vô số đá vụn của thương khố bay lên không thành mảnh nhỏ ——

“Tìm ra bọn họ! Liền ở phụ cận đây!”

Tiếng vọng ma âm ầm ầm, coi như là ở trong hoàng kim tiểu ốc, đều có thể nghe thế ma âm như cuồng triều kéo tới, đánh cho nhân thần hồn run, màng tai đều dường như sắp bị oanh phá.

Mới vừa từ trong kim quang rơi xuống Nhạc Ngũ Âm còn chưa kịp giùng giằng, lại nghe tiếng vọng của ma âm ầm ầm, trong lúc nhất thời không khỏi choáng váng đầu hoa mắt: “Tên kia, cũng không biết chúng ta trốn ở. . . Ách?”

Còn chưa nói hết, bởi vì sau một khắc, sự chú ý của nàng, đã bị Linh Thư cung chân chính trước mắt hấp dẫn ——

Giờ này khắc này, xuất hiện ở trước mắt nàng, cũng không phải đại điện hoàn toàn dùng hoàng kim chế tạo gì, mà là một tòa cung điện rộng do ngàn vạn bộ sách tổ hợp mà thành.

Bookwaves.com

Ngàn vạn bản điển tịch thượng cổ, bao hàm chư tử bách gia Đường thi Tống từ nông canh y dược các loại, tất cả đều dường như tự có linh thức của chính mình vậy, an tĩnh phiêu phù ở trong hư không, sau đó lại tuần hoàn theo quy tắc thiên đạo nào đó, phân loại tổ hợp hình thành các vật kiến trúc, tỷ như chính điện, thư các, đình viện, lâm viên. . .

Trong cung điện rộng lớn, nguy nga như vậy, tràn đầy thần kỳ, trong thần kỳ lại tản ra phong độ hơi thở của người trí thức, để người chỉ là ngẩng đầu ngưỡng vọng, không khỏi sinh lòng kính ý, đến hô hấp đều trở nên nhẹ nhàng chậm chạp, e sợ cho cước bộ hơi nặng một chút, sẽ phá hư khí tức bình thản yên lặng của nơi này. . .

“Ở đây, chính là Linh Thư cung?” Nhạc Ngũ Âm khó có thể tin mở to hai mắt, “Sao không giống với thiền điện trước đó chúng ta nhìn thấy?”

“Bởi vì, nơi này là chính điện của Linh Thư cung.” Minh Nguyệt Dạ nhẹ giọng trả lời, trong giọng nói mang theo vài phần ngẩn ngơ.

Ngay bên cạnh nàng, Cố Thất Tuyệt lặng lẽ ngẩng đầu lên, ngắm nhìn cung điện trước mắt thư tịch giống như đã từng quen biết, thời gian phảng phất vào giờ khắc này đột nhiên đảo lưu, quay lại đến thời gian yên lặng của mấy ngàn năm trước kia. . .

Khi đó Doanh Châu giới, chiến hỏa còn sôi trào thiêu đốt, tọa lạc thư sơn trên Linh Thư cung, ở trong ánh chiều tà kim sắc, quan sát bảo vệ đại địa chúng sinh, mỗi một ngày một đêm, mười hai chủ thư linh sống trong bận rộn, sẽ dưới cây cổ thụ xanh um tươi tốt, nghỉ ngơi uống rượu ngâm thơ tác từ đọc điển tịch. . .

Tử Viết giảng giải《 Luận Ngữ 》của nàng, Thảo Thảo nghiên cứu phối phương mới trong《 Bổn Thảo 》, Phong Trần vừa mài xong kiếm đuổi giết người nào đó, lại không cẩn thận đụng ngã chén canh Uyển Ước vừa bưng lên, Minh Kính ngồi dưới tàng cây nhắm mắt mỉm cười, Sơ Sơ các nàng vui sướng chạy tới, trong tay nhỏ bé còn giơ trống lắc do Vô Ưu làm. . .

Thệ giả như tư phù, trong nháy mắt, sau nghìn năm, đó là Linh Thư cung chịu đựng chiến hỏa, cũng dần dần lờ mờ, tiêu tán ở trong trí nhớ cỉa tất cả mọi người.

Trầm mặc ngắm nhìn, Cố Thất Tuyệt không có thở dài, cũng không có cảm khái cái gì, chỉ là trong mắt hơi rũ mi xuống, lại tựa hồ như sinh ra chút ý tứ hàm xúc nói không rõ, chẳng biết gió mát từ chỗ nào thổi tới, thổi bay cẩm bào trắng thuần của hắn, thân ảnh cao gầy vào thời khắc này tựa hồ có chút cô đơn. . .

“Quân thượng. . .” Nhạc Ngũ Âm nhìn không đành lòng, thận trọng vươn tay, cầm mu bàn tay của tay hắn.

“Xe lăn vừa tìm được, hình như bỏ lại bên ngoài rồi.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang quay đầu.

“Ai?” Nhạc Ngũ Âm mục trừng khẩu ngốc, đột nhiên cảm thấy đường não có chút theo không kịp.

Bookwaves.com

“Làm việc, làm việc.” Minh Nguyệt Dạ ở bên ôm đuôi hồ ly, lên tinh thần nói, “Chúng ta phải nắm chặt thời gian đi vào, tìm được cơ quan của Linh Thư cung, lại mượn sự giúp đỡ của Linh Thư cung chạy ra. . .”

Ầm!

Còn chưa kịp nói xong, toàn bộ Linh Thư cung bỗng nhiên lay động, như là kho vũ khí bên ngoài đang truyền đến động tĩnh to lớn.

“Những tên kia, phỏng chừng đang tìm chúng ta.” Minh Nguyệt Dạ không có hoảng loạn gì, “Bất quá, phỏng chừng bọn họ nghĩ bể đầu, cũng sẽ không nghĩ tới chúng ta trốn ở trong Linh Thư cung, phỏng chừng chờ bọn hắn lục tung hết kho vũ khí, sẽ tản ra tìm kiếm.”

“Vậy là tốt rồi.” Nhạc Ngũ Âm khẽ thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy kỳ quái, “Đúng rồi, Linh Thư cung tại sao ở Thiên Ma giới, hơn nữa đã nhiều năm như vậy, ma quân đều không có phát hiện nó?”

“Đại chiến nắm đó qua đi, ma quân bị thương mang theo thiên ma đem về Thiên Ma giới, trước khi chạy trốn còn mang theo tài vật đã cướp giật được.” Minh Nguyệt Dạ cười tủm tỉm trả lời, “Khi đó lão Cố phát động thư hải, hao hết linh khí Linh Thư cung biến thành hoàng kim tiểu ốc, đoán chừng là bị con thiên ma nào đó tiện tay cướp được mang đi, làm tài nguyên tồn kho, về phần tại sao không có bị phát hiện, đoán chừng là bởi vì. . .”

“Hoàng kim.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang bổ sung, cũng đã bước trên bậc thang thư tịch tạo thành.

“Nói cũng phải.” Nhạc Ngũ Âm giật mình, nhanh chóng đuổi theo.

Ở dưới chân nàng, bậc thang từ những thư tịch tạo thành, thì dường như có linh tính của chính mình, dĩ nhiên tự động trôi, mang theo nàng đến trước chính điện của Linh Thư cung.

“Rất thần kỳ. . .” Nhạc Ngũ Âm thấy cảm thấy kinh ngạc, nhịn không được vươn tay, muốn chạm chung quanh.

“Chớ lộn xộn nga.” Minh Nguyệt Dạ mỉm cười quay đầu, nhìn nàng ở nơi nào tò mò chạm vật thể chung quanh, “Đặc biệt, hoằng(sâu rộng) thanh tuyền bên cạnh ngươi . . .”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6183 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5603 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5282 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5234 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4916 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4875 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter