Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tiên Võ Truyền Kỳ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tiên Võ Truyền Kỳ
  3. Chương 158: Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn

Chương 158: Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn

Đây là một ngọn núi tuyệt đẹp, với ánh nắng chan hoà chiếu rọi, vân khí bao quanh, khắp núi biết bao cỏ cây hoa lá dồi dào sức sống.

Nơi này chính là Ngọc Nữ Phong ở nội môn Hằng Nhạc Tông.

Đêm tối, Ngọc Nữ Phong dưới ánh trăng chiếu rọi trông mà đắm say lòng người. Diệp Thành vừa bị đưa tới đây trông chẳng có vẻ gì là hoà nhập với nơi này.

Dưới cây linh thụ, cánh hoa tung bay theo gió, Diệp Thành đứng đó bưng mặt, khuôn mặt hắn sưng vù, đôi mắt tím đen như gấu trúc, khắp người toàn vết chân.

Không sai, hắn lại bị đánh.

Sau khi bị lôi tới Ngọc Nữ Phong, Sở Huyên hung hãn đã ấn hắn xuống đất đánh cho hắn thêm một trận. “Ngươi đúng là có bản lĩnh đấy, nếu như là nữ đệ tử được cử vào rừng hoang thì ngươi cũng lột đồ họ như vậy phải không hả?”, phía trước Diệp Thành, Sở Huyên hai tay chống hông mắng chửi khiến hắn không ngẩng được được mặt.

“Là bọn họ xúm lại đánh con trước mà”.

“Vậy là ngươi cứ thế lột đồ họ à?”, Sở Huyên trừng mắt nhìn Diệp Thành, tới bây giờ cô cũng không dám tin cảnh tượng vô thiên vô pháp trước đó là do đồ đệ bảo bối của mình làm ra.

“Người rốt cục có phải là sư phụ của con không vậy?”

“Còn dám nhiều lời à?”

“Dù sao thì chuyện này cũng không thể trách con”, Diệp Thành ngồi phịch xuống đất, bộ dạng sống chết không nhận sai, người muốn đánh thì đánh, dù sao thì con đây cũng quen rồi, dăm bữa nửa tháng lôi đồ đệ ra đánh, đánh, đánh nữa đi.

“Ta đương nhiên không biết thì không trách ngươi”, Sở Huyên nhún vai: “Có điều, ngươi đừng có lần nào cũng khiến vi sư phải kinh hồn bạt vía như vậy được không? Đụng cái là lột đồ, bệnh gì thế không biết?”

Mặc dù miệng nói như vậy nhưng trong lòng Sở Huyên lại thầm cảm thấy hài lòng với tên đồ đệ này của mình, một tên đệ tử thực tập ở cảnh giới Ngưng Khí trong thử thách ở rừng hoang, một mình chống chọi với đệ tử nội môn, đây không phải việc mà ai cũng có thể làm được.

Mặc dù Diệp Thành gây nên động tĩnh lớn nhưng chiến tích huy hoàng của hắn thật sự khiến người ta phải bất ngờ.

“Đồ đệ ngoan, có phải vi sư đánh ngươi đau rồi không?”, thấy Diệp Thành ngồi đó không nói gì, Sở Huyên lại vỗ vai Diệp Thành.

Ôi chao!

Diệp Thành thật sự chỉ muốn mắng người. Bà già kia, bà để tôi thử ấn bà xuống rồi đánh như vậy xem?

“Ừm, thôi, chúng ta không hận nhau nhé”, Sở Huyên tươi cười nhìn Diệp Thành.

Không hận? Diệp Thành đỏ mắt nhìn Sở Huyên, ta đây là loại người đó sao? Đừng đợi ta mạnh hơn bà, ta sẽ tìm cái cây nào cành thật cong treo ngược bà lên đó, đánh cho bà một trận thê thảm rồi hỏi bà xem bà có đau không?

Đương nhiên, những lời này hắn chỉ có thể nghĩ trong đầu, nếu mà nói ra thì chẳng thể tránh trận đòn nữa ập đến.

“Sư phụ ta cũng là người thưởng phạt phân minh”, phía này, Sở Huyên đã rút ra một đôi vòng tay sáng lấp lánh, bên trên còn khắc bảy ngôi sao: “Nguyệt cảnh thất tinh hoàn, thưởng cho ngươi”.

“Con nói rồi mà”, Diệp Thành sáng mắt lên, trận đòn này đúng là cũng bõ.

“Đeo nó lên đi”.

Không đợi Sở Huyên nói câu này, Diệp Thành đã đeo vòng Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn lên, cái vòng này trông hết sức lạ thường, sau khi đeo xong liền có cảm giác ôn hoà dịu mát chảy khắp cơ thể khiến hắn vô cùng sảng khoái.

“Hay lắm”, Diệp Thành vân vê chiếc vòng không nỡ rời tay: “Sư phụ, Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn có khả năng gì ạ?”

“Có chứ”, Sở Huyên mỉm cười nhưng nụ cười ấy trong mắt Diệp Thành luôn khiến hắn có cảm giác thấp thỏm không yên. Không đợi Diệp Thành lên tiếng, Sở Huyên đã sử dụng thủ ấn, sau đó đôi môi đỏ mọng hé mở: “Mở”.

Vù!

Đột nhiên, Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn trên cổ tay Diệp Thành rung lên, bảy ngôi sao được khắc trên vòng phát sáng còn trọng lượng của vòng cũng theo đó mà nặng hơn.

Ôi! Chỉ nghe Diệp Thành thét lên một tiếng, Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn đột nhiên nặng hẳn lên khiến hắn trở tay không kịp, ngã vật ra đất.

“Cảm giác thế nào?”, phía này, Sở Huyên nhìn Diệp Thành mỉm cười.

“Sao lại nặng vậy ạ?”, Diệp Thành cố gắng lồm cồm bò dậy nhìn Sở Huyên: “Ít nhất cũng phải hai trăm năm mươi cân, đây chính là khả năng của Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn sao ạ?”

“Nếu không thì ngươi nghĩ thế nào?”

“Vậy con không lấy nó nữa”, Diệp Thành bật khóc: “Con không muốn cả ngày đeo thứ quỷ quái này đâu, nếu như đánh nhau với người ta, không bị người ta đánh chết thì con cũng sẽ mệt mà chết trước”.

Có điều, điều khiến Diệp Thành muốn mắng chửi đó là sau khi đeo Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn, cái vòng này như muốn dính vào tay hắn, có tháo thế nào cũng không tháo ra được.

“Đừng cố gắng mất công”, Sở Huyên tìm cái ghế đá ngồi xuống, nhâm nhi chén trà, cười nói: “Một khi đeo Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn lên, trừ phi ta giải trừ cấm chế cho ngươi, nếu không ngươi sẽ không lôi nó ra được”.

“Con….sao con lại thấy con bị lừa rồi vậy”, Diệp Thành lắp bắp.

“Từ hôm nay trở đi, ngươi tu hành cùng với nó”, Sở Huyên liếc nhìn Diệp Thành: “Bên trên vòng có bảy ngôi sao, ngôi sao đầu tiên sáng thì trọng lượng của nó sẽ là hai trăm năm mươi cân, đợi khi ngươi thích ứng được với trọng lượng này thì ngôi sao thứ hai sẽ sáng lên, khi ngươi thích ứng được năm trăm cân thì ngôi sao thứ ba sẽ sáng lên, cứ tính như vậy, mỗi một ngôi sao sáng lên thì trọng lượng sẽ tăng thêm hai trăm năm mươi cân. Ngươi muốn tháo nó ra cũng được, đợi bảy ngôi sao cùng sáng thì cấm chế tự khắc được giải trừ”.

Nghe vậy, Diệp Thành hậm hực hỏi lại: “Nếu con đeo nó mà đánh nhau với người khác, không bị người ta chém chết mới lạ”.

“Muốn trở nên mạnh hơn mà không chịu khổ thêm một chút làm sao mà được?”, Sở Huyên tiếp tục nhàn nhã nhâm nhi nước trà: “Có lúc áp lực chính là động lực, ta dùng Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn áp chế ngươi là vì muốn củng cố căn cơ của ngươi, có áp lực này mới có thể kích thích được tiềm năng trong ngươi”.

“Đứng nói chuyện lưng cũng chẳng đau”, Diệp Thành hằn học.

Mặc dù miệng nói vậy nhưng hắn vẫn hiểu Sở Huyên muốn hắn chuyên tâm đeo Nguyệt Cảnh Thất Tinh Hoàn để tu tâm.

Tu hành với vật nặng, hắn có thể hiểu thấu điều này, thanh Thiên Khuyết của hắn chẳng phải là minh chứng rõ nhất sao? Vác thanh kiếm nặng cả mấy trăm cân trên người đương nhiên sẽ bị giảm tốc độ và sức mạnh, thế nhưng một khi giải toả ràng buộc thì sức mạnh sẽ tăng lên khủng khiếp.

“Ta cho ngươi thời gian một ngày thích nghi, sau một ngày ta sẽ kiểm tra và đặt mức độ tu luyện ma hồn cho ngươi”, Sở Huyên khẽ nhấp trà nói.

Nghe vậy, Diệp Thành chợt giật mình.

Mặc dù hắn không biết Sở Huyên sẽ dạy hắn thế nào nhưng hắn chắc chắn rằng tu luyện ma hồn không phải là chơi, đừng nhìn khuôn mặt tuyệt thế của Sở Huyên mà đánh giá, bà già này cái gì cũng có thể làm ra được.

“Nào, vi sư đưa ngươi đi thăm quan Ngọc Nữ Phong”, đương lúc Diệp Thành còn đang hoang mang thì Sở Huyên hung hãn đã nhấc Diệp Thành lên như nhấc con gà con bay vào hư không, và cô đương nhiên không nhận ra khuôn mặt đang tối sầm đi của hắn lúc này.

Lại lần nữa chạm đất, phía trước mặt hắn là một rừng hoa, cánh hoa bay theo chiều gió, nơi sâu nhất phủ thật nhiều hoa chính là một lầu các nhỏ.

“Đây là Ngọc Nữ Các, bình thường ta tu luyện ở đó”, Sở Huyên chỉ về lầu các nhỏ này rồi tiếp tục lôi Diệp Thành đi, sau đó dừng chân lại phía trước một bể nước nhỏ.

Bể nước này thật sự rất kỳ diệu, sóng nước dập dờn, bên trên còn có mây và sương bao phủ, còn chưa lại gần đã thấy từng luồng linh khí dồi dào toát lên.

“Bể nước này thật hay ho”, Diệp Thành sáng mắt, hắn xoa xoa tay đi tới trước hít hà khí tức kia.

“Đây là Ngọc Linh Trì”, Sở Huyên giới thiệu.

“Đây là Ngọc Linh Động Phủ”, Sở Huyên khẽ nói: “Ngày thường không được bén mảng tới đây”.

“Vì…vì sao ạ?”

“Vì có người ở trong bế quan”.

“Ấy”, Diệp Thành bất ngờ, quay sang nhìn Sở Huyên: “Ngọc Nữ Phong ngoài con và sư phụ còn có người thứ ba sao?”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6182 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5603 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5280 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5221 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4913 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4873 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter