Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi
  3. Chương 187: Tiểu Công Tử Tuấn Tú Nhà Ai (1)

Chương 187: Tiểu Công Tử Tuấn Tú Nhà Ai (1)

Edit: Diệp Lưu NhiênLạc Đô, một cỗ xe ngựa chậm rãi đi ra từ cửa thành.

Xe ngựa giống như dùng gỗ trầm hương quý báu dựng thành, màu sắc ám trầm, sáng bóng mê người. Tới sát gần vừa ngửi, còn tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt lạ lùng.

Song cửa sổ trên xe đều khắc đồ đằng đẹp đẽ. Kỳ hoa dị thảo tranh nhau khoe sắc, sinh động như thật.

Bức màn và rèm cửa đều được dệt từ tơ tằm, ngăn người ngoài nhìn vào. Cũng chặn luôn cái lạnh giá hay nóng bức. Ngăn cách xe ngựa thành một thế giới khác.

Bốn con hắc mã kéo xe chỉ là ngựa bình thường, bộ dạng tuấn mã hơn chút.

Mà trước sau xe ngựa là hai mươi người hộ vệ cưỡi linh thú diễm mã, đều mặc hắc y. Trên mặt mỗi người đều lạnh lùng, trầm ổn và cương nghị không hợp với tuổi.

Trong xe ngựa, truyền đến tiếng cười.

Thanh âm yêu kiều, phá vỡ đoàn xe nghiêm túc nặng nề.

Trong xe tràn ngập nhuyễn ngọc ôn hương, bố trí xa xỉ. Bên trong có ngăn đựng, rượu ngon mỹ thực, cái gì cần có đều có.

Lư hương, khói nhẹ lượn lờ.

Mùi thơm không nồng đậm, rất thanh nhã. Nâng cao tinh thần hiệu quả.

Trên nệm êm có một thân ảnh hồng y nằm nghiêng. Đường cong nhìn không rõ, ngược lại có cảm giác thần bí như ẩn như hiện.

Khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ, khó phân nam nữ. Da thịt trắng nõn vô cùng mịn màng, vành tai trái đeo khuyên tai màu tím tản ra ánh sáng yêu dã. Phụ trợ mặt hắn như mộng ảo, ma mị cuồng quyến.

Tóc dài như mực được buộc vấn cao, lộ rõ khí khái hào hùng.

Cởi chiến giáp, Mộ Khinh Ca một thân hồng y ngày thường. Tựa như trở về thời hoàn khố chỉ biết vui đùa.

Nàng gối đầu lên chân Hoa Nguyệt, tùy ý để tay nhỏ mềm mại không xương của Hoa Nguyệt nhẹ xoa lên đầu mình. Đôi mắt nhắm chặt, dường như đã ngủ. Nhưng nhìn khoé miệng khẽ nhếch độ cong, lại giống như không phải ngủ.

“Ấu Hà, ngươi xem tiểu tước gia chúng ta có phải càng ngày càng động lòng người hay không.” Hoa Nguyệt rũ mắt cười khẽ. Động tác trong tay không ngừng, cái miệng nhỏ nhắn kiều mị trêu đùa.

Ấu Hà đang cẩn thận chuẩn bị đồ ăn vặt cho Mộ Khinh Ca, khẽ cười: “Chẳng lẽ Hoa Nguyệt động tâm?”

Hoa Nguyệt hờn dỗi nói: “Ta thật ra động tâm. Nếu tiểu tước gia nguyện cưới, ta liền nguyện gả.”

“Phụt! Ngươi đúng là tiểu nương tử không biết xấu hổ.”

Hoa Nguyệt cũng không e lệ, ha ha nở nụ cười.

Hai nàng cười đến vòng eo rung rung. Mộ Khinh Ca chậm rãi hé ra một khe hở, liếc các nàng một cái. Nghiền ngẫm nói: “Không bằng hai người các ngươi đều gả cho ta.”

“Ui! Tiểu tước gia tỉnh.”

“Tiểu tước gia.”

Mộ Khinh Ca vừa mở miệng, hai nàng lập tức vây quanh trái phải.

Hai cặp con ngươi sóng sánh nhu tình đều rơi xuống người nàng.

Mộ Khinh Ca lật tay lên, Ấu Hà lập tức đem tách trà ấm đưa tới tay nàng. Nhẹ nhấp một ngụm, nàng mới cười như không cười nhìn hai nàng: “Hai nữ tử các ngươi có phải động xuân tâm rồi không. Có cần bổn tước gia tìm hai ý lang quân cho các ngươi?”

“Không cần! Tiểu tước gia, tỷ muội chúng ta đã hạ quyết tâm cạnh ngài cả đời.” Hoa Nguyệt vội nói.

Ấu Hà cũng nghiêm túc gật gật đầu.

Nam nhân gì đó, các nàng chưa bao giờ nghĩ tới.

Vẻ mặt các nàng không giống làm bộ, Mộ Khinh Ca cũng không nói thêm gì.

Bây giờ hai nàng chưa gặp được người trong lòng, nói thêm nữa cũng uổng công. So với lúc này tốn nhiều miệng lưỡi, không bằng sau này nhân duyên tới, mới quyết định.

“Tiểu tước gia, ngài định dùng thân phận nam tử cả đời sao?” Do dự một chút, Ấu Hà mới lấy hết can đảm hỏi.

“Có gì không tốt?” Bớt nhiều việc.

Mộ Khinh Ca không chút để ý, trực tiếp ngã vào Hoa Nguyệt làm nàng hô lên duyên dáng.

Ấu Hà há miệng, nàng đúng là không có bản lĩnh khuyên Tiểu tước gia. Xem ra, nhiệm vụ gian khổ trưởng tiểu thư giao phó, nàng e không thể làm được rồi.

Trong lòng bi ai cho mình, Ấu Hà thông minh không hề nhắc tới đề tài này.

Đột nhiên, xe ngựa dừng lại.

Thùng xe hơi lắc lư, rồi trở về yên tĩnh. Con ngươi Mộ Khinh Ca khẽ nâng, ngăn lại Ấu Hà muốn xuống xe, thản nhiên nói: “Để ta.”

…

Xe ngựa, dừng trên quan đạo.

Một toà Thập Lý đình ven đường, Mộ Khinh Ca nhìn Thiệu mập nổi giận đùng đùng, không nói một câu.

“Lão đại! Ngươi còn nhận thức huynh đệ là ta không? Lại muốn không chào mà biệt? Nếu không phải ta sớm kết thúc tu luyện, nghe được tin tức ngươi rời đi. Ta và ngươi lại bỏ qua nhau, chẳng biết lúc nào gặp lại.” Thiệu mập ủy khuất vô cùng. Ánh mắt nhìn Mộ Khinh Ca tràn ngập kháng nghị mãnh liệt.

“Lúc ta tìm ngươi, ngươi còn đang tu luyện.” Chờ Thiệu mập phát tiết xong bất mãn trong lòng, Mộ Khinh Ca mới nói.

“Vậy ngươi có thể đánh thức ta!” Thiệu mập quát.

Lúc thân thể hắn được thứ nước thuốc thần kỳ kia cải biến, trong lòng hắn mơ hồ có cảm giác. Mộ Khinh Ca sớm muộn sẽ rời khỏi Tần quốc, bọn họ sẽ càng ngày càng xa. Lại không nghĩ ngày này tới nhanh như vậy.

Không phải không nghĩ tới cùng theo Mộ Khinh Ca rời đi, nhưng hắn rõ ràng bản thân. Hắn không muốn liên lụy Mộ Khinh Ca. Thà rằng lưu lại Lạc Đô, vừa tu luyện, vừa làm tên hoàn khố.

Mộ Khinh Ca lặng yên không nói. Nhìn qua nàng là người hời hợt với tìng cảm, không để ý. Nhưng thực tế, nàng sợ nhất là thời khắc chia lìa. Vì vậy mỗi lần rời đi, nàng đều cố gắng giảm bớt tình cảnh chia xa.

Như hôm nay, tối qua còn cùng Mộ Hùng và Mộ Liên Dung ăn bữa cơm đoàn viên. Hôm nay nàng đã lặng yên rời khỏi Mộ phủ.

Mà hai vị hình như cũng hiểu rõ tâm tư nàng, không có đuổi theo đưa tiễn.

Phát tiết xong không muốn trong lòng, Thiệu mập bình tĩnh trở lại.

Hồi lâu, hắn mới nặng nề mở miệng: “Lão đại, chừng nào ngươi mới về Lạc Đô?”

“Không biết.” Mộ Khinh Ca thành thật trả lời.

Nàng lần này rời khỏi Lạc Đô đi du lịch, không phải là không có mục đích. Nàng muốn đi xem Ngu quốc, là nơi tụ tập nhiều luyện đan sư trong tam đẳng quốc. Bởi vì phân viện Dược Tháp của nhất đẳng quốc Thánh Nguyên đế quốc ngay tại Ngu quốc. Thuật luyện đan của nàng đến từ truyền thừa Đan thần. Cho tới nay nàng đều không có tiếp xúc qua quá nhiều Luyện đan sư, điều này làm cho nàng có cảm giác xa rời thực tế.

Nếu có thể, nàng sẽ ở phân viện Dược Tháp học tập một đoạn thời gian.

Mặt khác trong quá trình này, nàng cũng sẽ tìm kiếm manh mối dị hoả. Sớm ngày kích hoạt lực lượng huyết mạch.

Tính ra, chuyện nàng cần làm không nhiều. Nhưng mỗi chuyện đều không thể dùng thời gian để xác định. Cho nên, Thiệu mập hỏi nàng khi nào trở về, nàng thật sự không có đáp án.

Thiệu mập cũng không phải một mực đòi câu trả lời. Tuy trong lòng thất vọng, hắn vẫn gật đầu nói: “Được. Lão đại ngươi yên tâm đi làm chuyện ngươi muốn làm đi. Ta ở lại Lạc Đô, thay ngươi giữ vững vị trí danh hào Lạc Đô hoàn khố.”

Mộ Khinh Ca câu môi khẽ cười, thản nhiên nói một tiếng: “Được.”

Mỗi người đều có lựa chọn của mình, không ai có thể áp đặt suy nghĩ của mình cho người khác.

Thiệu mập mạp tôn trọng lựa chọn của nàng. Mà nàng cũng tôn trọng lựa chọn của Thiệu mập.

Xe ngựa lần nữa lăn bánh, dần biến mất trong tầm mắt Thiệu mập.

Đến khi đoàn xe đã hoá thành mảnh mơ hồ, lòng bàn tay Thiệu mập ẩn ẩn phát ra một tầng quang mang cam sắc. Quang mang kia đã có xu thế thay đổi dần thành màu vàng.

Hắn nhìn hướng Mộ Khinh Ca rời đi, thì thào nói: “Lão đại, ta còn không có nói cho ngươi thực lực bây giờ của ta đâu. Yên tâm đi, ta sẽ không làm ngươi thất vọng!”

…

Trấn Lạc Nhật, thị trấn nhỏ biên cảnh Tần quốc. Bởi vì ở gần Lạc Nhật hoang nguyên và Lạc Nhật sâm lâm mà có tên này.

Lạc Nhật hoang nguyên là một mảnh đất hoang mạc, thi hài chồng chất.

Mà Lạc Nhật sâm lâm cách đó một đường, là đường phân cách thiên nhiên giữa Tần quốc và Ly quốc. Trong Lạc Nhật sâm lâm, có một con đường hai nước cùng tạo để dễ dàng cho phương tiện mậu dịch và bang giao.

Lạc Nhật sâm lâm có rất nhiều dã thú, còn có Linh thú cấp thấp. Đã trở thành thiên đường mạo hiểm trong lòng vô số người.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6190 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5609 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5286 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5256 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4920 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4882 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter