Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi
  3. Chương 194: Hai Tên Ngớ Ngẩn (4)

Chương 194: Hai Tên Ngớ Ngẩn (4)

Edit: Diệp Lưu Nhiên“Gia, thêm mấy canh giờ nữa là chúng ta có thể đi ra Lạc Nhật sâm lâm. Nếu đi nhanh hơn thì có thể đến Trĩ thành trước mặt trời lặn hội hợp cùng Mặc ca bọn họ.” Một tên Long Nha Vệ đi tới bên người Mộ Khinh Ca, nói.

Bản đồ trong tay cũng lập tức đưa tới tay nàng.

Rũ mắt nhìn bản đồ, Mộ Khinh Ca gật đầu nói: “Vậy nói mọi người tăng tốc.”

Ở trong rừng lâu, không có gì khiêu chiến, làm nàng hoài niệm đến mỹ tửu mỹ thực trong thành.

Đoàn người tăng nhanh tốc độ, rất nhanh ra khỏi Lạc Nhật sâm lâm.

Long Nha Vệ đưa ngón tay vào miệng huýt một tiếng. Rất nhanh hắc diễm dẫn dắt mấy con diễm mã chạy ra từ phụ cận rừng.

“Diễm… Diễm mã…!” Vệ Kỳ giật mình nhìn diễm mã lao tới, mồm miệng bắt đầu không rõ.

“Oa! Soái quá! Mộ Ca, diễm mã là thú cưỡi của các người sao?” Hai mắt Vệ Quản Quản như sao nhìn Mộ Khinh Ca nói.

Có thể dùng diễm mã làm thú cưỡi, người lại đẹp như vậy. Quả thực là soái muốn xỉu!

Mộ Khinh Ca lạnh nhạt gật đầu. Cất bước đi tới bên cạnh hắc diễm, đưa tay vuốt lông bờm hơi rối của nó.

Lỗ mũi hắc diễm phun nhiệt khí, thân mật dùng mặt cọ vào lòng bàn tay Mộ Khinh Ca. Bộ dáng làm nũng kia, đâu còn là Diễm mã vương cao ngạo?

Mặc Dương để lại diễm mã vừa đúng một người một ngựa. Nhưng hắn không nghĩ tới trên đường sẽ có thêm hai huynh muội Vệ gia.

Cho nên sẽ có hai cái hai người một ngựa.

Mộ Khinh Ca còn chưa nói chuyện, Vệ Kỳ đã bắt đầu phân phối: “Quản Quản chung ngựa với Ấu Hà cô nương. Còn ta sẽ cưỡi cùng Mộ Ca.”

“Dựa vào cái gì! Ta phải chung ngựa với Mộ Ca!” Vệ Quản Quản lập tức xù lông.

Sắc mặt Vệ Kỳ tối sầm. Biểu tình đắc ý nhanh chóng biến mất, nghiến răng nhìn Vệ Quản Quản nói: “Có hiểu nam nữ khác biệt hay không?”

Vệ Quản Quản không để ý, ngẩng cái cằm lên nói: “Hừ, không phải ngươi nói Mộ Ca là nữ sao? Vậy ngươi muốn cưỡi ngựa chung với người ta là ý gì? Muốn chiếm tiện nghi hả?”

“Chớ nói bậy!” Ánh mắt Vệ Kỳ hiện lên bối rối, giống như bị Vệ Quản Quản nói trúng tim đen.

Tròng mắt Vệ Quản Quản nghịch ngợm xoay chuyển, cười nói: “Không muốn ta nói bậy, vậy đừng tranh Mộ Ca với ta!”

“Ngươi! Ngươi còn có xấu hổ hay không?! Đại cô nương mà nói được ra lời không biết xấu hổ!” Vệ Kỳ vừa tức vừa vội, dậm chân, chỉ hướng Vệ Quản Quản.

Vệ Quản Quản lè lưỡi với hắn: “Như ngọc quân tử, thục nữ hảo cầu.” (*)

(*) Câu gốc “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu” ý chỉ nam nhân theo đuổi những nữ tử xinh đẹp yểu điệu. Còn “Như ngọc quân tử, thục nữ hảo cầu” mang ý nghĩa ngược lại, đổi vế cho nhau.

Đại chiến tranh đoạt Mộ Khinh Ca giữa hai người, gần như mỗi ngày đều sẽ trình diễn một lần. Long Nha Vệ và hai người Ấu Hà sớm đã quen. Đồng thời trong lòng cảm thán mị lực vô song của chủ tử nhà mình. Cho dù là giả nam trang, cũng vẫn hấp dẫn nam tử ái mộ.

Lúc hai người tranh chấp, Mộ Khinh Ca sớm đã ngồi lên lưng hắc diễm.

Thấy hai người cãi lộn không thôi, nàng nhẹ vỗ về lông bờm hắc diễm, nhàn nhạt nói: “Hắc diễm không thích người ngoài tới gần trừ ta.” Ngụ ý rõ ràng, hắc diễm còn phối hợp làm bộ mặt ngạo kiều.

Không để ý tới hai người kia chung ngựa với ai, Mộ Khinh Ca đã đi trước.

Nhìn bóng lưng nàng tiêu sái, Vệ Quản Quản và Vệ Kỳ lập tức rầu mặt, yên lặng lau nước mắt không có gì.

Thẳng đến khi Long Nha Vệ học theo Mộ Ca tiêu sái rời đi, hai người mới tỉnh ngộ vội vàng hấp tấp tìm chỗ. Cuối cùng Vệ Quản Quản ngồi cùng Ấu Hà, mà Vệ Kỳ lập tức chen vào ngồi cùng một tên Long Nha Vệ.

Mười mấy người đều đi tới Trĩ thành.

Mượn tốc độ diễm mã, chưa tới mặt trời lặn đã thấy được hình dáng Trĩ thành đứng sừng sững trên bình nguyên.

“A! Rốt cuộc nhìn thấy thành lớn. Có thể ăn bữa thật ngon, tắm rửa, ngủ một giấc!” Vệ Kỳ ngồi trên lưng ngựa. Duỗi lưng một cái, vẻ mặt thích ý.

Câu nói của hắn, Mộ Khinh Ca tràn đầy đồng cảm, không tiếng động nhẹ gật đầu.

Trĩ thành, là thành gần với Lạc Nhật sâm lâm nhất ở Ly quốc. Vừa tiến vào nơi này, làm cho người ta cảm giác được Ly quốc và Tần quốc khác nhau.

Quần áo và trang sức có khác biệt rất nhỏ.

Người Ly quốc thích màu sắc tươi đẹp. Mộ Khinh Ca mặc hồng y, ở Tần quốc là một ngọn cờ riêng. Nhưng ở Ly quốc, khắp nơi đều thấy hồng bào tử y. Chỉ khác nhau ở kiểu dáng hoa văn mà thôi.

Thứ hai, chính là khẩu vị ẩm thực.

Người Tần thích cay, mà khẩu vị người Ly lại thiên về chua ngọt.

“Tí nữa ta muốn ăn xương sườn dấm chua, cá trích dấm đường, chân giò đường phèn, địa tam tiên, thịt băm hương cá…” Vệ Kỳ đếm đầu ngón tay đồ ăn mình muốn ăn, khoé miệng mơ hồ có gì chảy ra.

Mộ Khinh Ca đi đằng trước, nghe đến ê răng. Những món ăn nổi tiếng ở Ly quốc, quả thực đánh mất một nửa khẩu vị ăn uống của nàng.

Đột nhiên nàng thấy may mắn mình xuyên qua trọng sinh ở Tần quốc, bởi vì khẩu vị kiếp trước của nàng thiên về cay. Nếu trùng sinh vào Ly quốc thích ngọt thích chua, chẳng phải là bị đói chết?

Càng tới gần Trĩ thành, đám người bốn phía cũng dần nhiều lên.

Rất xa đã thấy chỗ cửa thành có người sắp xếp vào thành, ra thành. Thủ vệ Trĩ thành đều tuân thủ nghiêm ngặt chức trách, rất nghiêm túc kiểm tra con đường người qua lại.

Mộ Khinh Ca hỏi Vệ Quản Quản: “Thủ vệ Ly quốc đều nghiêm khắc như vậy sao?” Lúc trước nói chuyện, nàng có nói mình đến từ Tần quốc.

Vệ Quản Quản lắc đầu nói: “Cũng không phải. Đà thành chúng ta không như vậy. Trĩ thành cách biên cảnh khá gần, chắc vì vậy mới điều tra nghiêm.”

Mộ Khinh Ca hiểu gật đầu, lại hỏi:

“Trong Trĩ thành, xác thực có Vạn Tượng Lâu?”

“Đúng vậy. Một phân bộ Vạn Tượng Lâu ngay tại Trĩ thành. Mộ Ca huynh muốn tìm cái gì? Nói không chừng chúng ta biết, huynh sẽ không cần phải uổng phí tiêu tiền vào Vạn Tượng Lâu.” Vệ Quản Quản khó hiểu nhìn nàng.

Mộ Khinh Ca hơi mỉm cười, không trả lời.

Không phải muốn giữ bí mật, mà là huynh muội Vệ gia căn bản không có khả năng biết tin tức dị hoả. Hỏi cũng như không.

Nếu tin tức dị hoả dễ dàng tìm được như thế, sao nàng phải đau khổ đi tìm Vạn Tượng Lâu không gì không biết, tiêu tiền mua tin tức?

Vạn Tượng Lâu, là nơi tuyên bố nhiệm vụ, giao dịch vạn vật, mua bán tin tức. Có thể nói,là mạng lưới tình báo cường đại nhất toàn bộ Lâm Xuyên đại lục.

Nghe nói tổng bộ của nó ở trong nhất đẳng quốc Thánh Nguyên đế quốc.

Mà ở nhị đẳng quốc, tam đẳng quốc thì đều có phân bộ. Phân bộ khắp tam đẳng quốc, trong đó có một cái ở Trĩ thành Ly quốc, thủ đô Ly quốc cũng có một nhánh.

Những tin tức này là trên đường Mộ Khinh Ca sưu tầm được. Sau đó gặp huynh muội Vệ gia, chứng thực với bọn họ, mới xác nhận tình báo đáng tin cậy.

Đối với việc Vệ Quản Quản đau lòng mình bị Vạn Tượng Lâu làm thịt, nàng quan tâm hơn là Vạn Tượng Lâu có thể cho nàng tin tức hữu dụng hay không.

“Đúng rồi, Mộ Ca. Trước đó huynh nói muốn tới phân viện Dược Tháp học tập có phải không?” Vệ Quản Quản đột nhiên nói.

Mộ Khinh Ca nhẹ gật đầu.

Lúc ấy Vệ Kỳ hỏi nàng rời Tần quốc muốn đi đâu, nàng liền thuận miệng nói ra mục đích của mình. Chẳng qua, nàng đi phân viện Dược Tháp học tập không sai, nhưng mục đích chủ yếu là cảm thụ chênh lệch giữa mình và luyện dược sư. Mặt khác là giải quyết vấn đề kích hoạt huyết mạch luyện khí sư.

Ánh mắt Vệ Quản Quản sáng lên, hưng phấn nói: “Muội và Vệ Kỳ thúi đã thương lượng qua, chờ mang Tà Dương Quỳ về Đà thành, chúng ta sẽ cùng đi với huynh tới Ngu quốc, học tập ở Dược Tháp.”

“Vì sao?” Mộ Khinh Ca kinh ngạc nhìn nàng.

“Bởi vì chúng ta cảm thấy, đặt việc chữa trị bệnh tình cho mẫu thân vào tay người khác. Còn không bằng tự bọn đệ đi nghiên cứu.” Vệ Kỳ lúc này cũng chạy tới. Hướng Mộ Khinh Ca mở miệng cười, khoe hàm răng chỉnh tề trắng bóng.

Khoé miệng Mộ Khinh Ca hơi kéo. Sao nàng cứ có cảm giác mục đích của huynh muội nhà này không đơn thuần giống như bọn họ nói vậy nhỉ?

Nhưng huynh muội Vệ gia thế này, nàng cũng không quản.

Nàng thu hồi ánh mắt, trầm mặc lên đường.

Chờ đoàn người tới ngoài Trĩ thành, đã sớm có hai nhóm người đợi ở đây. Chạy đến từ hai phương hướng khác nhau, nghênh hướng bọn họ…

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6191 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5610 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5287 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5260 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4921 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4883 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter