Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Vấn Đỉnh Cung Khuyết

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Vấn Đỉnh Cung Khuyết
  3. Chương : 33

Chương : 33

Gặp lại cố nhân, trái tim Hạ Vân Tự không tự chủ mà đập loạn nhịp. Nàng nhìn Từ Minh Nghĩa không chớp mắt, Từ Minh Nghĩa cũng chú ý tới nàng, nhưng ánh mắt chỉ đảo qua một cái rồi dời đi.

Tiếp theo, y nâng chén rượu đối ẩm với hoàng đế, Hạ Vân Tự nhanh chóng hoàn hồn, thầm cân nhắc.

Thấy y uống cạn một ly, nàng cũng mỉm cười nâng chung rượu: "Từ biệt gần hai năm, hiện tại thật sự phải lau mắt nhìn, ta cũng kính tướng quân một ly."

Từ Minh Nghĩa ngẩn ra, hoàng đế cũng nhìn nàng: "Hai người quen biết."

Hạ Vân Tự cười đáp: "Vâng."

Từ Minh Nghĩa cũng không tránh tị hiềm mà ôm quyền nói: "Lúc nhỏ thần từng ở Hạ phủ, phụng mệnh Hoàng Hậu nương nương chiếu cố Tứ tiểu thư, không ngờ hiện tại..." Hắn đánh giá trang phục trên người nàng, cúi đầu, "Không biết nên xưng hô thế nào."

Hoàng đế bật cười: "Hiện tại là Hạ Tuyên Nghi trong cung."

Từ Minh Nghĩa liền chắp tay: "Gặp qua Tuyên Nghi nương tử."

Khi họ nói chuyện đã có hoạn quan tiến lên rót rượu, hai người uống một chén, Hạ Vân Tự chỉ nói "Chúc mừng", sau đó không nhiều lời thêm.

Nàng biết phần lớn phi tần trong cung đều kiêng dè quan hệ với nam tự bên ngoài, nhưng có thể che giấu sự tình lại không nhiều lắm, vạn nhất bị phát hiện sẽ bị người ta thêm mắm thêm muối, còn không bằng bản thân thoải mái thừa nhận, ngược lại không còn nỗi lo về sau.

.............................

Cung yến tới giờ Hợi hai khắc mới tan.

Hoàng đế trước khi rời đi nhìn nàng một cái, ánh mắt rất sâu, nhưng muốn nói lại thôi.

Hạ Vân Tự biết tâm ý, khẽ cười: "Thần thiếp uống nhiều quá, muốn ra ngoài đi dạo một lát.

Hắn thoải mái cười: "Cùng đi đi."

Hai người cùng nhau rời khỏi, triều thần phi tần trong điện vội đứng lên cung tiễn, khí thế rộng rãi giống hệt lúc khai yến.

Trong điện không ít khách khứa còn hứng thú, nhất thời chưa vội tan, Châu Ngọc Điện sau khi hoàng đế rời đi vẫn vô cùng náo nhiệt.

Hai người đi một đoạn, xung quanh mới an tĩnh trở lại. Hạ Vân Tự nhìn tảng đá trước mặt, bỗng nhiên bật cười,

Tiếng cười nhẹ nhàng, so với tiếng chim hót ngày xuân còn dễ nghe hơn. Hắn nhịn không được mà nghiêng đầu nhìn nàng: "Cười gì vậy?"

Trong bóng đêm, nàng gằn từng chữ mà nói: "Cười chính mình có mới nới cũ."

"Có mới nới cũ?" Ngữ khí của hắn lộ rõ nghi hoặc, "Sao lại nói thế?"

"Vừa rồi ở Châu Ngọc Điện, thần thiếp nhìn khắp nơi đèn đuốc huy hoàng, ca vũ cơ lại tài nghệ tinh vi, cảm thấy yến tiệc vô cùng thích thú." Dừng lại, ngữ khí của nàng đột nhiên trở nên nghiêm túc, "Hiện giờ lại thấy, đi dạo cùng Hoàng Thượng thế này càng khiến lòng thư thái hơn cung yến."

Trái tim thoáng động, hắn ho nhẹ một tiếng, ra vẻ thong dong: "Vô cớ lấy lòng, chẳng lẽ là có việc muốn nhờ trẫm?"

"Không có!" Hạ Vân Tự vô tri vô giác mà cười, lại nói, "Tìm một chuyện để cầu xin có được không?"

Nương theo ánh đèn mờ ảo chốn cung đình, hắn hứng thú thưởng thức nụ cười giảo hoạt của nàng: "Nói đi."

Nàng nhìn hắn: "Ngày mai phải đi bắt người ở chợ thuốc, Hoàng Thượng có muốn cùng ra ngoài không?"

Hắn cười cười: "Nàng cảm thấy hành cung này buồn chán sao?"

Nàng hỏi lại: "Hoàng Thượng không cảm thấy hành cung buồn chán sao?"

Hắn suy ngẫm, liền gật đầu: "Được, chỉ là bá tánh trong thôn gần chợ thuốc rất nhiều, không nên quấy rầy họ, trẫm dẫn nàng cải trang đi tuần.

"Cải trang thế nào? Nói tới đây, ánh mắt Hạ Vân Tự sáng ngời, "Hoàng Thượng có xiêm y của thư sinh không? Thần thiếp có thể nữ giả nam trang làm thư sinh đi theo Hoàng Thượng."

Đáy lòng Hạ Huyền Thời thầm cười, nàng hiểu sai ý hắn rồi, hắn chỉ muốn nói nàng đừng ăn mặc quá hoa lệ, vừa nhìn liền biết là hoàng thân quốc thích. Chỉ là chủ ý này nghe có vẻ cũng thú vị, hắn gật đầu: "Được, trẫm cho người tìm giúp nàng một bộ."

Hắn đưa nàng về Ngọc Trúc hiên, tuy không nỡ buông bỏ nhưng rốt cuộc vẫn đành phải đi. Hạ Vân Tự đưa tiễn tới cửa, bộ dáng tất cung tất kính, đợi hắn đi xa mới đứng dậy, đáy mắt liền trở nên âm trầm, ý cười ôn nhu cũng hóa thành hài hước.

Hắn càng như vậy, nàng càng cảm thấy buồn cười.

Hắn muốn làm chính nhân quân tử sao? Vậy cũng phải tự hỏi xem bản thân có phải chính nhân quân tử hay không?

Ngoài mặt ôn nhuận nho nhã có ích lợi gì, hắn phóng túng tư tâm khiến thê tử chết thảm, lục cung lục đục, làm ra vẻ thủ lễ như vậy làm gì?

............................

Sáng sớm hôm sau, Hạ Vân Tự từ chỗ thỉnh an Chiêu Phi trở về đã thấy cung nhân ngự tiền chờ trong phòng.

Bọn họ dâng lên mấy bộ thư sinh nho nhã, màu sắc không giống nhau nhưng đều hợp với dáng người, vừa nhìn liền biết không phải "tìm tới" đơn giản, mà là Thượng Phục Cục suốt đêm gấp gáp làm ra.

Hạ Vân Tự nhìn nhìn, chọn một bộ màu ngọc, ướm thử trước gương, thở dài: "E rằng có trang điểm thế nào cũng không giống nam tử."

Trời sinh quá vũ mị, muốn giả trang thành thư sinh yếu đuối cũng không thành, vừa nhìn liền biết đó là bộ dáng của nữ tử, buộc ngực cũng không có tác dụng.

Oanh Thời khẽ cười: "Nương tử vốn đã là nữ nhi trời sinh khiến nam nhân không thể dời mắt, nếu còn cải trang thành nam nhân, sợ rằng các cô nương cũng phải thần hồn điên đảo."

"Nói bừa gì hả!" Hạ Vân Tự cười duỗi tay véo eo nha đầu một cái, Oanh Thời lắc mình tránh đi, Hạ Vân Tự liền cầm khăn tự mình buộc ngực.

Nghĩ nghĩ, nàng lại nói: "Hôm nay là cải trang ra ngoài, ngươi đừng đi theo, có Tiểu Lộc Tử là được. Đúng rồi, kêu Hàm Ngọc cũng chọn một bộ đi cùng ta."

Oanh Thời sửng sốt, chau mày: "Chuyện đi theo làm bạn giá tốt như vậy, nương tử vẫn là đừng kêu nàng ấy."

"Không sao." Hạ Vân Tự lắc đầu, "Hiện tại lòng Hoàng Thượng đều đặt trên người ta, sẽ không bị Hàm Ngọc quấy nhiễu. Nàng ấy có thể lộ mặt nhiều cũng tốt, nói đến cùng, nàng ấy không như các phi tần có nhà mẹ đẻ chiếu ứng, nếu không có thánh ân nàng ấy thật sự chẳng còn gì cả."

Oanh Thời mỉm cười hành lễ một cái: "Vẫn là nương tử đối đãi thật lòng với mọi người. Nô tỳ lập tức đi tìm nàng ấy, kêu nàng ấy mau chóng chuẩn bị."

Qua một khắc, Hàm Ngọc một thân y phục màu lam tới, xấu hổ đến không dám ngẩng đầu.

Hạ Vân Tự khen nàng ấy, hai má nàng ấy liền ửng hồng: "Sách nô tỳ còn chưa đọc được mấy cuốn, hôm nay phải cải trang thư sinh, thật là xấu hổ."

Lời này khiến chủ tớ bọn họ một trận cười vang.

Rất nhanh, Phàn Ứng Đức vào phòng, cười chắp tay: "Tuyên Nghi nương tử, Hoàng Thượng đang ở chờ bên ngoài."

Hạ Vân Tự gật đầu, liền cùng Hàm Ngọc ra cửa, vừa ngẩng đầu đã thấy hoàng đế cũng một thân y phục nho sinh, chẳng qua là màu xanh đen, trầm ổn hơn các nàng rất nhiều.

Hai người tiến lên hành lễ, cùng nhau rời hành cung. Như Lan đương nhiên cũng bị áp giải ra ngoài, Phàn Ứng Đức ngồi cùng xe ngựa với ả, cẩn thận dặn dò ả nên làm thế nào.

Dấu bạt tai trên mặt không khó giải thích, ngày thường cung nữ bị phạt không phải đại sự gì, ở trước mặt Thải Tinh đương nhiên có thể qua loa có lệ.

Phàn Ứng Đức lạnh giọng: "Nâng cao tinh thần đi, đây là cơ hội cho ngươi đoái công chuộc tội, nếu làm không tốt, cứ ở đó mà chờ cùng người nhà đoàn tụ dưới hoàng tuyền đi!

Không bao lâu, xe ngựa dừng trước cửa chỗ bán thuốc mà Như Lan nói. Hạ Vân Tự và hoàng đế ngồi chung xe ngựa, án binh bất động. Như Lan bị áp giải vào một con phố cạnh đó, không bao lâu liền thấy Như Lan tự mình bước ra.

Ả không dám đi loạn, chỉ chờ ở trước cửa. Rất nhanh, một cung nữ từ trà lâu đối diện đi tới, từ xa đã chào hỏi với ả: "Tới sớm vậy? Ta đang định uống chút trà chờ ngươi."

Như Lan miễn cưỡng cười cười, khom người với nàng ta: "Quấy nhiễu tỷ tỷ."

Sau đó, hai người cùng vào dược phòng, giây lát rất nhiều nam tử bán hàng rong bên đường, uống trà ở trà lâu đối diện, ngồi xổm hóng mát dưới hiên đồng thời hùng dũng xông vào.

Bao thuốc bột của Thải Tinh rơi xuống đất, ả cả kinh thét chói tai, nghiêm khắc răn dạy cho đến khi nhìn thấy Tiểu Lộc Tử mặc thường phục đi vào.

"Nhận ra ta không?"

Sắc mặt Thải Tinh trắng bệch: "Ngươi..."

Tiểu Lộc Tử nhặt bao thuốc lên, cười cười, phất tay ý bảo mấy người kia giải Thải Tinh ra ngoài.

Thải Tinh tự biết kế hoạch thất bại không thể phản bác, chỉ có thể lớn tiếng mắng, vô cùng ác độc. Bị kéo tới cửa, ả tựa hồ nhìn thấy có người mặc nhuyễn giáp nhàn tản đi dạo ở góc đường.

Hắn vẫn chưa chú ý tới động tĩnh bên này, nhưng Thải Tinh nhìn hắn một cái, ánh mắt lại chuyển hướng về Tiểu Lộc Tử đi sau, không dám mắng tiếp.

Thải Tinh trực tiếp bị đưa tới hình phòng của Cung Chính Tư, còn gói thuốc kia tất nhiên là giao cho hoàng đế.

Hạ Huyền Thời mở ra, mắt nhìn bột phấn màu trắng bên trong.

Phàn Ứng Đức quỳ xuống, nhẹ giọng: "Vừa mới kiểm tra, là thạch tín."

Hoàng đế nhíu mày, Hạ Vân Tự lẳng lặng quan sát biểu tình của hắn, trầm tư cúi đầu: "Linh Thải Nữ quả thật muốn mạng của thần thiếp... A, chờ nàng ấy sinh hài tử xong, thần thiếp phải hỏi nàng ấy một câu, rốt cuộc vì sao lại hận thần thiếp như vậy."

Hoàng đế phảng phất như không nghe thấy, mắt nhìn chằm chằm gói thuốc kia, thở dài gọi: "Phàn Ứng Đức."

Phàn Ứng Đức vội khom người chờ lệnh.

"Trở về hành cung truyền chỉ, gần đây Chiêu Phi không khỏe, cần nằm tĩnh dưỡng trên giường, công việc lục cung không cần nàng ấy lo lắng, tất cả giao cho Thuận Phi xử lý. Nếu Thuận Phi gặp khó khăn, có thể đi xin chỉ thị của mẫu hậu và chư vị thái phi."

Lời này bên ngoài nghe như chỉ là đoạt cung quyền, nhưng một câu "cần nằm tĩnh dưỡng trên giường" chính là cấm túc, thẻ bài sẽ bị triệt xuống, chẳng qua lý do thoái thác có vẻ dễ nghe, coi như cho nàng ta vài phần thể diện cuối cùng.

Hạ Vân Tự lộ vẻ kinh ngạc: "Việc này do Linh Thải Nữ làm, Hoàng Thượng cớ gì liên lụy Chiêu Phi nương nương?"

Hắn làm như suy tư, chỉ nói: "Quản thúc cung nhân bên cạnh không tốt, trẫm không thể giao việc lục cung cho nàng ấy."

Nàng nhẹ nhàng gật đầu, hắn nhìn nàng, phất tay cho Phàn Ứng Đức lui đi.

Trong xe chỉ còn hai người bọn họ, Hạ Vân Tự lẳng lặng ngồi rũ mắt, hắn âm thầm đánh giá nàng.

Trong nháy mắt, cằm đột nhiên bị nắm lấy, nàng bị ép phải ngẩng đầu.

Hạ Vân Tự cả kinh, lại không dám trốn tránh, bị hắn bắt cùng hắn bốn mắt nhìn nhau.

Xe ngựa nhỏ hẹp, hắn mặt không cảm xúc nhìn gần khiến người ta kinh hãi, mắt thấy sắc mặt nàng trắng bệch, trên trán có tầng mồ hôi mỏng, biểu tình của hắn rốt cuộc mới hòa hoãn chút ít.

"Có chuyện, trẫm thẳng thắn hỏi nàng, nàng phải nói sự thật với trẫm." Hắn lạnh giọng.

Hạ Vân Tự cường định tâm thần: "Hoàng Thượng cứ nói."

Hắn âm trầm nhìn nàng, giống như muốn nhìn thấu nữ tử trước mặt: "Phù chú kia, rốt cuộc là chuyện thế nào?"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6053 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5493 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5200 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4921 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4810 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4769 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter