Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Vãn Vãn Bất Thính Thanh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Vãn Vãn Bất Thính Thanh
  3. Chương 1

Chương 1

Từ nhỏ số mệnh ta đã không tốt, trăm bệnh quấn người, mẹ ruột qua đời.

Ngày ta cập kê đó, cung Vô Ưu của ta nổi lửa ngập trời.

Ta ngồi trong biển lửa mở mắt trừng trừng nhìn toàn bộ cung điện hóa thành tro tàn.

Vãn Vân liều mạng cứu ta ra, chân ta đã què rồi, còn vì liều mạng gào thét cầu cứu mà cổ họng khàn câm.

Phụ Hoàng nói Niệm Huy đừng sợ, phụ hoàng sẽ nuôi con cả đời.

Ta gác lại tâm tư sau này gả cho người khác, thầm mong tìm được danh y chữa khỏi chân ta và chứng khàn giọng, sau đó đốt đèn theo Phật suốt quãng đời còn lại.

Tỷ muội hoàng thất của ta ai nấy đều giống nhau, các nàng hết hòa thân đến gả đi rồi lại xuất gia, trong hoàng thất chỉ còn lại mỗi mình ta.

Ta gặp được Tô Hoán trên đường đang đi tảo mộ cho Vãn Vân.

Lúc đó hắn mới vừa đề danh làm trạng nguyên, đi trên đường sẽ có tiểu nương tử ném khăn tay.

Ta ở góc đường, không cẩn thận bị túi thơm đập vào mặt, một ống tay áo phất qua thay ta cản tai họa đào hoa.

Ta nghiêng người nhìn hắn.

Trời quang trăng sáng, nhật nguyệt cùng nhau, là một công tử mỹ ngọc sáng láng.

Ta tự ti mặc cảm, xua tay ý bảo thái giám đưa ta đi.

Hắn bỗng nhiên tiến lên ngăn ta lại, cười nhạt nói: "Tại hạ Tô Hoán, quấy rầy nhã hứng của cô nương rồi."

Tô Hoán nói, hắn là con trai độc nhất trong nhà, phụ mẫu đều đã mất, lúc này thi đậu quan trạng nguyên, định sẽ thành gia lập nghiệp ở đây.

Hắn còn nói nhìn ta rất quen, nhất định là cô nương thanh tao nhã nhặn. Nếu ta không ngại có thể gọi tên hắn. Hắn họ Tô, tên Hoán, tự Trường Sinh.

Là quan trạng nguyên vừa được Phụ Hoàng bổ nhiệm, Tô Hoán.

Ta vẫn ngồi trên xe lăn, giọng nói không được tốt, tất nhiên là không dám nhận thiện ý của hắn, chỉ lắc đầu muốn đi.

Tô Hoán cũng không cản, nhìn theo ta đi xa, nhưng khi ta vừa được đẩy đến cửa, hắn nhẹ nhàng nói: "Bạc Hà, cam thảo, cát cánh, kim ngân nấu thành canh có thể nhuận cuống họng. Đương quy, hải đằng phong có lợi với đầu gối, có thể làm thuốc. Cô nương không ngại có thể thử một lần."

Ta quay đầu nhìn hắn, thấy hắn cười phất tay với ta, thân hình thong dong nhanh nhẹn khí độ thong thả đi xa.

Ta kinh ngạc bị đẩy đi, thầm nghĩ Trường Sinh thật sự là một người vô cùng dịu dàng.

Mà ta, sao lại dám quấy rầy người tốt như vậy được?

Tâm trạng ta bị Tô Hoán quấy rầy, sau khi trở lại cung Vô Ưu, ta gọi vũ nữ đến biểu diễn.

Vũ nữ vòng eo thướt tha, tiếng ca dịu dàng, ta lại không yên lòng nghe.

Phụ hoàng nghe tiếng nên đến, thấy vũ nữ trong cung, giận dữ: "Ai cho công chúa Niệm Huy mời ca kỹ phường hát Thanh Nguyệt? Lôi ra cho trẫm."

Đám vũ nữ lạnh run, không hiểu sao lại chọc giận đế vương.

Lúc này ta mới ý thức được điều không đúng, vội vàng vẫy tay ý bảo hạ nhân dẫn các nàng đi.

Phụ hoàng nói: "Niệm Huy, về sau không cho phép tiếp xúc với người như vậy."

Ta gật đầu đồng ý, trong ký ức nhớ lại một hình ảnh khác.

Suýt chút nữa đã quên rồi, Vãn Vân cũng xuất thân từ phường ca vũ.

Nàng ấy giỏi ca múa, tính tình kiêu ngạo mạnh mẽ, tuyệt đối không bằng lòng bán mình, bị ta chọn trúng, chuộc tiến cung là tỳ nữ thiếp thân.

Vãn Vân chăm sóc ta rất tốt, ta và nàng ấy tình như tỷ muội.

Ngày ta cập kê, cung Vô Ưu nổi lên hỏa hoạn lúc nàng ấy đang làm nhiệm vụ, không liên quan gì đến nàng cả. Hơn nữa nàng còn vì cứu ta mà chết nhưng phụ hoàng vẫn giận chó đánh mèo lên nàng, thậm chí là Thanh Nguyệt phường sau lưng nàng.

Thanh Nguyệt phường một thời cực thịnh từ lúc đó mà bắt đầu mai một.

Mà ta có thể đi tảo mộ cho Vãn Vân đã là sự nhân từ của phụ hoàng.

Thiện ý mà Tô Trường Sinh biểu đạt với ta, cuối cùng là vì sao, ta vẫn không biết.

Nhưng mà ta một thân bệnh tật như vậy, hẳn là nên cách xa hắn một chút.

Sau khi vũ nữ bị lôi xuống, phụ hoàng tức giận ta một lúc lâu.

Ông nói, Niệm Huy, trẫm đã thay con tìm người chữa bệnh rồi, con chờ trẫm một chút.

Ông nói, Niệm Huy, thân mẫu con rất ưu tú, thân làm con gái nàng, con phải là công chúa tốt nhất Đại Lương, trẫm sẽ thay con chọn một phu quân, con nhất định phải sống thật tốt.

Ta chỉ gật đầu, cũng không dám nói ta đã sớm xem nhẹ những điều này.

Phụ hoàng lải nhải mãi đến khi thái giám nói quan trạng nguyên tiến cung bẩm báo chuyện, ông mới khoan thai rời đi.

Quan trạng nguyên?

Ma xui quỷ khiến làm ta muốn đi xem, bèn vẫy cho hạ nhân lui, tự đẩy xe đến Càn Thanh cung.

Đến Càn Thanh cung phải đi qua Ngự Hoa Viên, cả khu vườn xuân sắc diễm lệ.

Ta đẩy xe lăn, dọc đường đi nhỏ bị rễ cây giao nhau ngăn lại lối đi.

Nhóm cung tỳ đang làm việc không ở đây, miệng ta không thể nói, chân không thể đi, trán đổ mồ hôi hiếm thấy.

Ta thử chuyển bánh xa, cả người mất thăng bằng cùng xe ngã ra ngoài.

Thân thể đập xuống đất, đau rát.

Nước mắt ta lập tức chảy dài.

Tiếng bước chân nhè nhẹ dừng lại phía trước ta, một đôi tay thon dài trắng nhuận dùng sức nâng ta dậy, ta ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt mát lạnh như nước của Tô Hoán.

Gương mặt ta nóng lên ngồi vào xe đẩy, nắm lấy vạt áo của mình.

Hắn không hề đề cập đến sự chật vật của ta, hơi cúi lưng, ngón tay lau nước mắt ta, cười yếu ớt nói: "Công chúa đừng khóc."

...

Tô Hoán gọi người đẩy ra quay lại cung Vô Ưu.

Ta thấy hắn muốn đi, bỗng nhớ đến việc ta vẫn chưa cho hắn biết tên, bèn nắm lấy góc áo hắn, mở miệng không rõ: "Vãn... Vãn."

Hắn quay đầu lại, có vẻ kinh ngạc nhíu mày.

Ta cố gắng phát ra tiếng: "Vãn Vãn... Ta tên là Tống Vãn Vãn."

Khóe mắt hắn hơi cong, giọng điệu nhu hòa, không nhanh không chậm nói: "Lúc đó không biết nàng là công chúa Niệm Huy, vừa thấy đã yêu thích. Bây giờ gặp lại, lại càng cảm thấy công chúa mềm mại mỹ miều, nếu tại hạ có mạo phạm, mong công chúa chớ trách tội."

Đáy mắt hắn lộ ý cười, cứ như nước hồ xao động.

Ta đỏ mặt, lặng lẽ cúi đầu.

Người nọ thở dài với ta, bóng người càng lúc càng xa.

Ta đắm chìm trong giọng nói vừa dịu dàng vừa mềm mại của hắn, không hiểu sao cũng không cảm thấy tự ti về thân mình tàn tật...

Dù là cả vườn ý xuân cũng không kịp nửa phần gương mặt của công tử

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6060 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5500 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5206 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4947 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4819 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4776 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter