Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
  3. Chương : 143

Chương : 143

Vất vả lắm mới được cùng Ngô tiểu Nặc chuồn ra trải qua thế giới hai người mấy tháng, Bạch không hề muốn trở về bộ lạc sớm như thế, đặc biệt là nhớ tới đám nhóc dính người trong bộ lạc, Bạch hối hận vô cùng__ sớm biết vậy không nên hối Ngô Nặc trở về, tuy Vu Dương rất chướng mắt, nhưng đám nhóc trong bộ lạc rõ ràng càng đáng ghét, đứa nào lá gan cũng đặc biệt lớn, chỉ cần hắn không ở đó là ra sức quấn lấy tiểu sứ thần của hắn!

Quả thật không thể nhịn.

Nhưng, bất kể Bạch đại miêu hối hận cỡ nào, bất kể hắn cố ý lần chần kéo dài hành trình thế nào, sáng hai ngày sau, tường băng nguy nga của bộ lạc vẫn mơ hồ xuất hiện trong tầm mắt của hắn và Ngô Nặc.

Tốc độ của Bạch nhanh hơn các chiến nô nhiều, sau khi thấy tường băng của bộ lạc, không tới một tiếng hắn và Ngô Nặc đã ở trong vườn nhà mình trong bộ lạc.

Bạch theo thói quen giữ lại con át chủ bài, trước khi trở về bộ lạc, đặc biệt biến về hình thái dực hổ hoàn toàn, các binh sĩ canh gác trên tường băng từ xa nhìn thấy thân hình hung hãn mà quen thuộc đó, ai cũng trở nên kích động, ngay lập tức lan truyền tin tức thủ lĩnh và Vu Nặc đại nhân trở về.

Chẳng qua, tốc độ Bạch bay còn nhanh hơn cả tốc độ truyền tin, đại vu vừa mới nghe người hồi báo họ đã về, Bạch và Ngô Nặc ngay lập tức đến trước cửa nhà ông.

Đại vu cảm thấy tảng đá luôn đặt trong lòng cuối cùng cũng buông xuống, vội bảo Thủy Sa đón hai người vào nhà.

Với giá trị võ lực của Bạch, đại vu không quá lo lắng vấn đề an toàn của cả hai, nhưng dù sao Bạch cũng là ấu thú nhân một tay ông nuôi lớn, lần đầu tiên ra ngoài lịch lãm vừa đi đã là mấy tháng không chút tin tức, mà Vu Nặc lại là đệ tử ông đắc ý nhất, lòng sao có thể không mong nhớ__ luôn nhịn không được lo lắng họ ở bên ngoài liệu có gặp phải nguy hiểm gì không, lúc trời mưa lo lắng họ có bị dầm mưa không, đổ tuyết lại lo lắng họ có thể trở về trước khi thời tiết lạnh hơn không, liệu Bạch có gặp phải thú nhân lợi hại hơn hắn không… vân vân.

Phụ huynh luôn lo lắng đủ mọi thứ.

Hiện tại vừa thấy Ngô Nặc và Bạch không chỉ không tệ như ông tưởng tượng, ngược lại, Ngô Nặc thậm chí còn chắc khỏe hơn lúc vừa rời khỏi bộ lạc một chút, ậy, đương nhiên trình độ chắc khỏe vẫn còn lâu mới có thể so sánh với chiến sĩ thuần nhân bộ lạc, khí tức hung thú trên người Bạch cũng trở nên vô cùng nội liễm, mới nhìn tựa như chỉ là một thú nhân rất bình thường, khí tức trên người tựa hồ còn không bằng rất nhiều thú nhân cấp mãnh thú, nhưng đại vu nuôi dưỡng Bạch hơn mười năm, ngay lập tức phát giác được huyết mạch dực hổ trên người Bạch trở nên càng thêm thuần túy.

“Tốt tốt tốt, rất tốt…” Đại vu nhìn hai người liên tục gật đầu, cao hứng không khép được miệng.

Miệng Ngô Nặc thật ngọt: “Đại vu, con và Bạch ngày nào cũng nhớ ông, thấy ông có tinh thần như thế, chúng con yên tâm rồi.”

Do bóng ma tâm lý trong nội tâm quá lớn, đối với đại vu Bạch vẫn kính sợ nhiều hơn thân mật, đại khái hắn có thể bỗng nhiên nhớ đại vu vào một thoáng nào đó, nhưng mỗi ngày gì kia… Bạch rất trịnh trọng gật đầu, tuyệt đối không có một chút chột dạ!

Đại vu nói: “Ta cũng mỗi ngày nhớ hai đứa, hiện tại trở về thì tốt rồi, chuyện bộ lạc giao cho hai đứa, ta già rồi, nên nghỉ ngơi thôi!”

Ngô Nặc: “…”

Bạch: “…”

Đại vu, ném bỏ gánh nặng có dám chậm hơn chút không?!

Ngô Nặc mắt cong cong cười nói: “Đại vu không già chút nào, so với Vu Chúc đại nhân và Thụ gia gia, đại vu còn trẻ tuổi lắm!”

“Vu Chúc đại nhân? Thụ gia gia?” Đại vu kinh ngạc trợn to mắt, “Các con đã đến bộ lạc Cô Sơn, các con gặp mộc tộc nhân trường sinh rồi?”

Ngô Nặc trịnh trọng gật đầu, sau đó tỉ mỉ kể lại những gì trải nghiệm trên đường cho đại vu nghe, Vu Quyền làm sao cũng không ngờ được, Ngô Nặc và Bạch đi chuyến này, vậy mà lại đến bộ lạc ông từng đi qua, còn gặp bạn cũ của ông.

Nhưng, bộ lạc đại vu từng đi qua năm đó đâu phải chỉ những chỗ này, bạn bè ông biết cũng vô cùng nhiều, nhưng tại thời đại rất nhiều người đều không sống qua 45 mùa đông này, đại vu thật sự không ngờ được, cư nhiên còn có mấy bạn già nhớ tới ông còn sống. Mộc tộc nhân trường sinh sống không kỳ lạ, họ được gọi là thần linh sống, sinh ra đã có sinh mạng vô cùng dài và năng lực vô cùng cường hãn. Nhưng Vu Chúc… Vu Quyền cảm thấy nếu ông nhớ không lầm, khi lần đầu tiên ông đến bộ lạc Cô Sơn, Vu Chúc đã là một ông già, sao hiện tại vẫn còn sống?

Vu Chúc, rốt cuộc ông ta đã sống bao nhiêu cái mùa đông rồi?

Vu Quyền từ rất lâu về trước đã cảm thấy mình sống đủ lâu rồi, lần đầu tiên cảm thấy, hình như bản thân cũng không già đến thế. Có lẽ ông thật sự có ngày nhìn thấy được bộ lạc biến thành thành bang!

Đại vu tâm tình rất tốt, lúc nghe Ngô Nặc nói họ cùng một vài bộ lạc lớn ven đường đạt thành giao dịch muối huyết, còn tìm được đá quặng tộc người lùn cần, các loại thức ăn, hạt giống vu dược quý giá vân vân, tâm tình càng tốt.

Đợi Ngô Nặc lấy ra một bình hầu nhi tửu nhỏ trong truyền thuyết, mở nút bình ra ngửi, mặt đại vu trực tiếp nở thành đóa hoa cúc, tửu quỷ đại miêu tuy lén nuốt nước miếng có chút luyến tiếc, nhưng cũng không nói gì__ Ngô Nặc còn giữ lại cho hắn một nửa mà! ︿( ̄︶ ̄)︿

Ngô Nặc còn kể lại những gì nghe thấy trên đường, tin tức y và Bạch trở về đã nhanh chóng truyền ra, đợi y và Bạch ăn cơm tối xong, ra khỏi nhà đại vu, Ngô tiểu Nặc lập tức nghênh đón một đám lông mập nhiệt tình thăm hỏi.

Bạch đại miêu nhanh tay lẹ mắt cỡ nào, trước tiên là đập bay mấy cục lông mập bự là sư tử con, Thạch Tráng Tráng, Nha Nha chồm tới, sau đó đen mặt giải phóng lượng lớn khí tức hung thú dực hổ, dọa nguyên một đống cục lông, Bạch đại miêu còn chưa kịp đắc ý, Thạch Tráng Tráng được Thạch Hổ và Lục chiều đến mức không sợ trời không sợ đất, Nha Nha sống cùng Bạch và Ngô Nặc một thời gian không sợ Bạch mấy, hai cục lông mập, quay đầu đã trực tiếp đu trên người hắn.

Thạch Tráng Tráng còn túm quần Bạch, cố sức leo lên người hắn, ý đồ đứng trên vai Bạch, Nha Nha là báo con mập vù vù, nó lớn tuổi hơn Thạch Tráng Tráng, nhưng lại không giỏi leo trèo như Thạch Tráng Tráng, mắt thấy Thạch Tráng Tráng càng leo càng cao, nó kéo quần Bạch càng chặt, hai cục béo một túm lấy Bạch một túm chân Bạch, suýt nữa kéo luôn cả quần Bạch xuống.

Bạch đại miêu bị hai đứa nó quấn hết cách, đám nhóc bộ lạc mình, nhiều lắm hắn chỉ có thể đen mặt hù dọa, làm sao thật sự động thủ thu thập chúng được?

Lúc trước lá gan của tụi nhỏ rõ ràng không lớn, bị dọa sẽ thành thật, sao giờ lại gặp phải hai đứa gan lớn bằng trời này?

Đám nhóc cũng đều rất biết nhìn sắc mặt, thấy Bạch căn bản không thật sự thu thập chúng, lá gan lập tức lớn hơn ba phần, sư tử con A Uy kêu ngao ngao hai tiếng, lập tức hơn mười ấu thú nhân mập tròn chạy ra bao lấy Bạch.

Huyết dịch chảy trong cơ thể ấu thú nhân khiến chúng trời sinh sùng bái kẻ mạnh, Bạch là dực hổ cường đại nhất bộ lạc, chúng mặc dù sợ hắn, nhưng lại vô cùng sùng bái sự cường đại của hắn, vì thế, đám nhóc này nhút nhát vây lấy Bạch, muốn lại gần nhưng không dám lắm, bộ dạng rục rịch muốn thử quả thật sắp làm Bạch đại miêu rầu chết.

Ngô Nặc hiếm khi nhìn thấy bộ dạng bất đắc dĩ của Bạch lúc đối mặt đám nhóc, không chút khách khí cười lớn, sư tử con và mấy ấu thú khác tuổi hơi lớn một chút, nhắm chuẩn cơ hội quấn lấy Vu Nặc đại nhân mà chúng thích nhất bắt đầu làm nũng lăn lộn cầu vuốt ve đòi quà.

Sau khi bộ lạc trồng khoai trắng, trừ kỳ giáp hạt, trên cơ bản chưa từng thiếu thức ăn, hơn nữa cho dù là kỳ giáp hạt, có thiếu thức ăn cũng không thiếu của đám nhóc này.

Đám nhóc được phụ huynh chiếu cố vô cùng tốt, những lúc chúng tranh thủ thời gian không phải đi học để giúp bộ lạc chăn nuôi, không ít lần lén trộm trứng chim thịt ăn, còn thường xuyên xuống nước bắt cá bắt tôm lén mở lò nhỏ, đứa nào cũng lông bóng mượt, dày lông nhiều thịt, mấy cục thịt mập tròn sờ lên cảm xúc quả thật cực đã.

Còn sờ, còn sờ, còn sờ!

Bạch đại miêu không ngừng nhắc nhở bản thân phải chú ý hình tượng thủ lĩnh của mình, vất vả lắm mới nhịn được không sử ra tuyệt chiêu cuối cùng, mặt đối diện đám cục lông phiền người này, hắn chỉ có thể sử ra chiêu át chủ bài__ “Hiện tại toàn bộ đứng yên tại chỗ cho tôi!”

Đám nhóc giật mình, sau đó vẫn khá ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, ngay cả Thạch Tráng Tráng đã đứng trên vai Bạch do dự một chút, cũng nhảy xuống đất, ngoan ngoãn đứng chung với mấy đứa khác ngẩng đầu nhìn Bạch.

Ngô Nặc cũng có chút khó hiểu nhìn Bạch, sau đó y nghe Bạch hỏi: “Thời gian này mấy đứa ở bộ lạc có học hành đàng hoàng không?”

Đám nhóc đã vào học trịnh trọng gật đầu, trong lòng lại đột nhiên xuất hiện vài dự cảm không tốt lắm.

“Tốt lắm, qua vài ngày nữa Vu Nặc sẽ an bài một cuộc thi, nếu thi không tốt…” Trên mặt Bạch lộ ra nụ cười hiếm khi để lộ: “Ha ha.”

Đám nhóc: Ha ha, ha ha cái đầu! Loại trừng phạt khiến người ta liên tưởng vô hạn này, tuyệt đối là uy hiếp đáng ghét nhất trên thế giới, không gì hơn!

Đám nhóc bị Bạch đại miêu cười ha ha hù cho dại ra, toàn bộ đáng thương cầu trợ nhìn sang Vu Nặc đại nhân của chúng, trong ánh mắt nhỏ viết đầy__ mau cho tụi em biết, đó không phải là thật.

Đáng tiếc thứ nhất Ngô Nặc sẽ không ở bên ngoài làm Bạch đại miêu mất mặt, thứ hai trước khi y đi quả thật đã từng nói với đám nhóc này trở về sẽ an bài kiểm tra, hệ thống chỉ cho y hai năm dạy học, cho dù y đã không hy vọng hệ thống kiệt sỉ đó cho y được bao nhiêu phần thưởng tích phân, nhưng bất luận thế nào cũng không muốn bị hệ thống trừ thành kẻ kiết xác.

Cho nên, “Mấy ngày này mấy đứa phải cố gắng ôn tập, đợi thi xong, bạn nào thi tốt sẽ có phần thưởng đặc biệt.”

Ngô Nặc lộ ra nụ cười chiêu bài vô cùng thân thiết.

Tuy trước đó ta đây chưa từng được lĩnh học bổng, nhưng hiện tại ta đây cũng đã trở thành người phát học bổng cho trường rồi.

Ngô tiểu Nặc lặng lẽ tán thưởng bản thân mình.

Mà đám nhóc này, cho dù  học bổng cũng không cách nào mài mòn nỗi sợ đối với ‘ha ha’ của chúng, trong tụi nó có vài đứa lúc Ngô Nặc không ở đây học hành không nghiêm túc, thấy nụ cười trên mặt Ngô Nặc đại nhân và dực hổ Bạch, tai rũ xuống luôn cảm thấy mông mình hình như đang mơ hồ phát đau.

Gừng đúng là già càng cay, Bạch không tốn chút sức lực nào đã giải cứu được Ngô Nặc khỏi vòng vây của đám cục lông… mới lạ!

Còn rất nhiều đứa nhóc chưa đến tuổi đi học thì sao! Đáng ghét nhất là, mấy đứa nhóc nằm ở giai đoạn trời lão đại đất lão nhị, một chút cũng không sợ vẻ mặt đen của hắn.

Cuối cùng, Bạch chỉ có thể lặng lẽ vận khí, lặng lẽ đi bên cạnh Ngô Nặc, trở về nhà mình trong sự vây quanh của đám nhóc mập.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6360 View
Astory.vn
Chí tôn đặc công
2

Chí tôn đặc công

2566 chương
5734 View
4
Đô Thị Truyện VIP
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
3

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5731 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5418 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
5041 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
5016 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter