Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xử Lý Vạn Nhân Mê Một Trăm Loại Phương Pháp

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xử Lý Vạn Nhân Mê Một Trăm Loại Phương Pháp
  3. Chương 139: Xử Lý Trạng Nguyên Lang (6)

Chương 139: Xử Lý Trạng Nguyên Lang (6)

Thân Giác thì chẳng để ý lắm, nhưng vẻ mặt Ôn Ngọc Dung lại hơi xấu hổ. Có điều thấy hai người đều là nam, cũng chỉ đành miễn cưỡng dằn chút ngượng ngùng trong lòng này xuống.

Thân Giác muốn rót nước uống, cho nên mới ngồi dậy, rướn người qua bàn trà nhỏ bên cạnh. Tuy miễn cưỡng cầm được ấm trà, nhưng bàn tay vẫn luôn run rẩy. Thậm chí còn bởi vì rời khỏi ôm ấp của Ôn Ngọc Dung, hơi ấm trên người rút đi, giá rét lại nhanh chóng bao phủ thân thể cậu.

Cậu tức giận bỏ ấm trà qua một bên, chỉ có thể thu người về nằm gọn trong lòng Ôn Ngọc Dung, thân thể run rẩy không ngừng.

Ôn Ngọc Dung đã tỏ Thân Giác muốn gì, hắn trầm mặc một chốc, sau đó nhẹ giọng nói: "Để vi thần rót nước cho bệ hạ."

Nói xong, hắn nhận ra Thân Giác không hề có ý định buông tay. Hắn khẽ quét mắt nhìn xuống, phát hiện đế vương nằm gọn trong lồng ngực mình đã sớm khép mắt lại, chỉ là hàng mi dài vẫn khẽ khàng run, giống như là do quá lạnh.

Vì lẽ đó, Ôn Ngọc Dung không thể không một tay ôm người, vừa nỗ lực giữ cho tư thế ngồi ngay ngắn vừa cẩn thận rót nước, quá trình rót nước phải nói là cực kì gian khổ. Ôn Ngọc Dung thế mới biết hầu hạ người khác cũng không phải việc nhẹ nhàng gì.

Hắn nâng chén trà, nhìn hai mắt khép chặt của Thân Giác, nhẹ giọng, "Bệ hạ, nước đã rót xong."

Thân Giác suy yếu mở mắt ra, định thần nhìn ly nước trong tay Ôn Ngọc Dung, sau đó chậm chạp vươn tay ra nhận lấy. Chẳng qua cậu chỉ vừa mới cầm ly nước thì tay đã run lên, tựa như có dùng hết sức lực toàn thân đi chăng nữa cũng không thể chịu nổi trọng lượng của một ly nước.

Mắt thấy nước bị sánh ra làm ướt một mảng thảm, Ôn Ngọc Dung chỉ có thể đoạt lại ly nước từ trong tay Thân Giác "Để vi thần hầu hạ bệ hạ."

Hắn kề ly nước bên môi Thân Giác.

Tư thế lúc này của hai người là Ôn Ngọc Dung nửa ngồi nửa nằm, thân thể dựa vào vách xe, còn Thân Giác thì nép vào trong ngực Ôn Ngọc Dung, cả người được chăn bao kín.

Thân Giác vốn muốn tự mình uống, nhưng mà cái thân thể rách nát này của cậu bây giờ thực sự không làm được, chỉ có thể bất lực uống chút nước trên tay Ôn Ngọc Dung.

Cánh môi kề sát miệng ly, từng chút một nhấm nháp nước ấm.

Tuy rằng toàn thân Thân Giác đều cảm thấy rất lạnh, nhưng khó có thể làm ngơ số lượng lớn bình nước nóng đang tản nhiệt trong xe ngựa khiến cho miệng khô lưỡi khô. Uống xong một chén nước rồi cậu vẫn còn thấy khát. Cậu liếm liếm cánh môi, nâng lên mí mắt lên nhìn Ôn Ngọc Dung, "Còn...... muốn."

Vì mỗi lần nói chuyện đều tốn rất nhiều sức, cho nên Thân Giác cố gắng nói ngắn gọn nhất có thể.

Có điều quá ngắn gọn, nghe có hơi kỳ quái.

Đặc biệt là, lúc này trông Thân Giác thật sự không giống một đế vương. Tóc dài rơi rớt phủ trên đầu vai, lọn tóc đen mượt tán loạn như lưu thủy uốn lượn trên chăn tơ tằm, gương mặt tái nhợt vô huyết ẩn hiện sau làn tóc, phảng phất chỉ lớn bằng một bàn tay, cặp mắt phượng di truyền từ Đồng Mộng Nhi kia lúc này cũng ít đi vài phần sắc bén, mang nét suy yếu mà nhìn người trước mắt. Bởi vì mới uống nước ấm, cánh môi xưa nay vốn dĩ trắng bệch lúc này cũng thêm vài phần hồng nhuận.

Nếu không phải cậu đang mặc quần áo minh hoàng sắc có hoa văn long đồ, thứ màu sắc và hoa văn xiêm y tôn quý độc nhất thiên hạ, chỉ sợ người ngoài nhìn vào còn tưởng cậu là ca kỹ nào trong viện lén chạy ra ngoài.

Chẳng qua nếu cẩn thận nhìn lại thì cũng sẽ không nhầm lẫn Thân Giác là ca kỹ nữa. Rốt cuộc thì nét quý khí bực này gia cảnh bình thường khó có thể dưỡng ra được, càng khỏi nói đến loại ca kỹ tầm thường kia.

Ôn Ngọc Dung thu hồi ánh mắt, lẳng lặng rót chén nước thứ hai cho Thân Giác.

Thân Giác uống hết ba chén nước mới cảm thấy bớt khát, một lần nữa phủ phục về lại trong ngực Ôn Ngọc Dung. Cậu cảm thấy rất thoải mái, nhưng Ôn Ngọc Dung thì không. Ôn Ngọc Dung là người bình thường thân thể khỏe mạnh, sao có thể chịu nổi nhiệt độ trong xe.

Thời gian dần dần trôi qua, phía sau lưng Ôn Ngọc Dung cũng dần dần thấm đẫm mồ hôi. Chỉ có duy độc một thứ khiến hắn cảm thấy mát mẻ một chút, đó chính là vị đế vương lạnh như băng trong lồng ngực.

Hắn cật lực nhẫn nhịn, nhưng khi trên trán bắt đầu thấm đẫm mồ hôi, hắn nhịn không được nữa, chỉ có thể mở miệng, "Bệ hạ, vi thần có hơi nóng, có thể cởi áo ngoài ra hay không?"

Được Thân Giác đồng ý, Ôn Ngọc Dung mới đứng dậy cởi áo ngoài ra, chỉ là cởi xong áo ngoài vẫn còn cảm thấy nóng, hắn bất đắc dĩ cởi luôn trung y, lúc này mới một lần nữa nằm xuống.

Đế vương trong lồng ngực dường như cảm giác được ấm áp, dần dần ngủ say, còn phận làm thịt lót Ôn Ngọc Dung chỉ có thể nhìn trần xe ngựa mà phát ngốc.

Thục đọc tứ thư ngũ kinh, thi đậu Trạng Nguyên, không nghĩ tới cuối cùng lại thành công cụ làm ấm giường. Ôn Ngọc Dung chợt nảy sinh loại cảm giác hoang đường không biết nên khóc hay cười.

Bắt đầu từ thời khắc này, sau đó mỗi ngày Ôn Ngọc Dung đều phải đến đây. Về sau còn thành túc trực trên loan giá của thiên tử suốt cả đêm.

Các cung nhân hầu hạ bên người Thân Giác đều biết Ôn Ngọc Dung đến làm gì, mọi người sớm đã quen, cho nên dù là khi tới thay nước trà hay đổi bình nước nóng, lúc nhìn thấy Thân Giác như rắn không xương cuộn tròn trong lồng ngực tân khoa Trạng Nguyên cũng coi như không nhìn thấy gì hết.

Chỉ là Ôn Ngọc Dung nhiều ít vẫn thấy hơi xấu hổ. Hắn chỉ là một thư đồng, cuối cùng lại trở thành công cụ làm ấm giường, còn phải làm ấm giường suốt cả ngày.

Hai nam nhân trưởng thành, cả ngày từ sáng đến tối đều quấn lấy nhau thì còn ra thể thống gì nữa? Ôn Ngọc Dung nghĩ, nếu đồng liêu lúc trước cùng đọc sách ở thư viện với hắn biết được chuyện này, phỏng chừng cũng phải trêu ghẹo hắn hai câu.

Chẳng qua cả ngày kề cận bên nhau, Ôn Ngọc Dung phát hiện da thịt Thân Giác thật sự rất mềm mại. Mềm mại đến mức nào ư? Tay hắn hơi dùng sức một chút, da cậu sẽ lập tức đỏ lên, nếu lại dùng thêm chút lực nữa, nói không chừng sẽ ứ xanh luôn.

Tóm lại tôn đại Phật trong lòng ngực hắn đây vừa tôn quý lại vừa yếu ớt, không chỉ thế mà tính tình lại còn rất xấu. Ôn Ngọc Dung nghĩ, may là Thân Giác xuất thân hoàng gia, bằng không người như vậy, nhà ai có thể nuôi nổi đây?

Tới khi đến được Nam Cung, Ôn Ngọc Dung mới được giải thoát. Thời tiết ở Nam Cung ấm áp hơn kinh thành rất nhiều, nhiệt độ ở đây cùng lắm chỉ bằng kinh thành độ đầu thu, hơn nữa Nam Cung có suối nước nóng, cho nên Thân Giác cũng không cần Ôn Ngọc Dung nữa.

Không còn hữu dụng nữa, Ôn Ngọc Dung nhận ra bản thân mình còn không có cơ hội được diện kiến Thân Giác. Thẳng đến khi nhiệt độ Nam Cung cũng vào đông, Ôn Ngọc Dung mới gặp lại Thân Giác.

Hắn nhìn Thân Giác vĩnh viễn là dáng vẻ mệt mỏi nằm dài, không nằm thì cũng là ngồi, trên người bọc quần áo thật dày, khuôn mặt luôn là vẻ tái nhợt vô huyết, sắc môi trắng đến gần như trong suốt.

Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Mấy ngày nay Thân Giác ở Nam Cung, tuy rằng mỗi ngày đều đi ngâm suối nước nóng, nhưng thân thể vẫn bệnh tật như cũ, không vựng dậy nổi tinh thần. Cho dù mỗi ngày có uống thuốc thay cơm đi nữa cũng không làm nên trò trống gì, xác thực mà nói, mạng sống của cậu là treo trên vành chén của những bát thuốc này.

Không giống những kiếp khác, kiếp này cậu lãng phí không biết bao nhiêu thời gian, bởi vì thân thể quá kém, cậu không thể tiếp Ôn Ngọc Dung lâu được.

"Ôn ái khanh, ngươi lại đây." Thân Giác nhìn Ôn Ngọc Dung đứng ở phía xa, nhẹ giọng mở miệng.

Ôn Ngọc Dung rũ mắt, chầm chậm tiến lên phía trước. Đến khi gần ngay trước mắt Thân Giác, mới dừng lại.

Thân Giác khụ hai tiếng, mới tiếp tục nói: "Làm thư đồng bên cạnh cô thực sự là nhân tài không được trọng dụng, ngươi có chuyện gì muốn làm hay không?"

Ôn Ngọc Dung nghe thấy vậy thì hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó đã lập tức lễ độ đáp: "Được bệ hạ tán thưởng đã là phúc phần của vi thần, có thể bầu bạn ở bên cạnh bệ hạ là đại hạnh của vi thần, vi thần không cầu gì thêm."

Thân Giác nghe thế thì trầm mặc, kỳ thật là cậu thật sự không biết Ôn Ngọc Dung thích cái gì. Có điều xét đến chuyện Ôn Ngọc Dung tham gia khoa cử, hẳn là muốn làm quan.

Vậy chỉ có thể nghĩ lại.

"Vậy hôm nay ngươi ngồi xuống đây bồi cô ăn chút gì đi." Thân Giác nói, sau đó sai cung nhân ban ghế. Là đế vương, cho dù đã vào đông, trên bàn cậu lúc nào cũng có trái cây trái mùa, chỉ là Thân Giác ăn không hết bao nhiêu.

Ôn Ngọc Dung ở cạnh đế vương thì mười phần câu nệ, cũng không dám tự ý hành động. Bầu không khí giữa hai người cực kì xấu hổ. Đúng lúc này, bên ngoài có một thái giám vội vàng đi vào.

"Bệ hạ, nô tài có việc bẩm báo." Tên Thái giám quỳ gối trên mặt đất.

"Nói." Thân Giác lười biếng đáp lời.

"Sư đại nhân tới rồi, bây giờ đang ở ngoài cửa cung." Thái giám khẽ nói.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6088 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5530 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5229 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5023 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4846 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4809 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter