Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Thành Vai Ác Phải Sống Làm Sao

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Thành Vai Ác Phải Sống Làm Sao
  3. Chương : 139

Chương : 139

Đợi đến khi các tướng sĩ bị bỏ lại xa xa phía sau, gần như không còn nhìn thấy rõ thân ảnh nữa, lúc này Yến Hà Thanh mới nắm chặt lấy dây cương thả tốc độ chậm lại dần, hắn đem dây cương đưa đến trong tay Tiêu Dư An, từ trong ngực lấy ra một vật.

Tiêu Dư An còn chưa kịp phản ứng đã bị Yến Hà Thanh một tay ôm trước người, nhẹ nhàng xoay cằm hắn về phía sau.

“Đường! Đường! Nhìn đường!” – Tiêu Dư An bị dọa sợ muốn giãy giụa tránh thoát ngón tay của Yến Hà Thanh, tranh thủ thời cơ đem đầu xoay trở về.

“Không sao, tốc độ không nhanh, vả lại còn là đường bằng.” – Yến Hà Thanh khẽ nói, có điều không cưỡng cầu Tiêu Dư An quay đầu lại nữa mà là chậm rãi đưa đồ vật trong tay đến trước mặt Tiêu Dư An.

Tiêu Dư An ngốc lăng, dây cương trong tay hắn lại lần nữa được Yến Hà Thanh tiếp nhận, không bị hạn chế, thế là đưa tay lấy đồ vật kia xuống, nâng ở trước mặt cẩn thận xem xét.

Đó là một cái mặt nạ nửa mặt, không có trang trí rườm rà, hoa văn điêu khắc quấn quanh dọc theo mặt nạ, vừa khéo có thể che khuất hơn phân nửa khuôn mặt của Tiêu Dư An, chỉ lộ ra cái cằm và bờ môi. Cái mặt nạy này cực kỳ giống những cái được bày bán ở quầy bán đồ chơi trên phố, có điều chế tác khá tinh xảo.

“Hở? Đây là tặng cho ta sao?” – Tiêu Dư An hí hoáy nghịch cái mặt nạ kia, hết đeo vào lại tháo ra, tháo ra lại đeo vào.

“Lần này nam chinh đánh Đông Ngô quốc, thúc phụ ta ở lại phương bắc củng cố thực lực Nam Yến quốc, cho nên không đến cùng, nhưng ta không biết ở Nam Yến quốc có còn tướng sĩ nào nhận ra được gương mặt của ngươi hay không, cho nên…” – Lời của Yến Hà Thanh còn chưa dứt, Tiêu Dư An đã mở miệng cười: “Ta hiểu ta hiểu, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.”

Ngựa chạy qua đường lớn bằng phẳng, đi vào đường nhỏ tương đối gập ghềnh, bước chân ngựa cũng lắc lư theo, Yến Hà Thanh siết chặt cánh tay đem Tiêu Dư An một mực bảo hộ ở trước người, nói: “Nếu như ngươi cảm thấy đeo vào không được tự nhiên, cũng có thể không cần đeo, ta tuyệt đối không để bất cứ kẻ nào làm ngươi bị thương.”

“Không có, ta rất thích, cám ơn.” – Tiêu Dư An đem mặt nạ đeo lên, điều chỉnh một góc độ thoải mái dễ chịu, quay đầu lại muốn cho Yến Hà Thanh nhìn thử.

Yến Hà Thanh nói: “Ngươi đừng quay đầu.”

“A?” – Đầu Tiêu Dư An vừa quay được một nửa đã vội vàng quay trở lại nhìn đường: “Sao thế?”

Yến Hà Thanh nói: “Ta sẽ nhịn không được mà cưỡng hôn ngươi.”

Tiêu Dư An nói: “…Ờm, ờ, được, được, được rồi.”

Trầm mặc nửa ngày, Tiêu Dư An buồn buồn hỏi: “Yến ca, ngươi có từng nghĩ đến chuyện ra sách không?”

“Sách gì?”

“Ba trăm câu trích dẫn lời nói của tân tổng tài.”

“…Cái gì?”

“Không có gì, không có gì, ờm… Ta đột nhiên lại muốn hát! Yến ca, có thể để con ngựa này chạy nhanh chút được không?”

Hai chân Yến Hà Thanh chạm vào bụng ngựa, đột nhiên giơ roi lên, con ngựa ngửa đầu hí vang một tiếng, chạy như bay.

Tiêu Dư An hắng giọng bắt đầu hát: “Để chúng ta được bầu bạn trên cõi hồng trần, sống hào sảng phóng khoáng, thúc ngựa phi nhanh như cơn gió, cùng tận hưởng nhân thế phồn hoa, đối rượu hát ca, hát cho con tim mừng vui, sục sôi cuồng nhiệt giữ chặt lấy năm tháng thanh xuân.”*

(*Đây là bài “Khi” nhạc phim Hoàng châu cách cách do nhóm Động Lực Hỏa Xa hát nhé. Các bạn thích nghe bản việt hay bản Trung thì kéo xuống cuối nghe nhá =)) bài hát huyền cmn thoại.)

Sau đó Tiêu Dư An bị đường núi gập ghềnh làm cho xóc đến nôn cả ra, ca hát có vui sướng hay không hắn không biết, có điều dạ dày thực sự là hát đến sục sôi luôn.

Mấy ngày sau, trong quân doanh Nam Yến quốc khắp nơi đều truyền ta tin tức tốt đẹp, hoàng thượng bình an vô sự trở về, mà trong quân doanh cũng nhiều thêm một vị Tiêu đại phu.

Đường xá xa xôi, ngựa xe mệt mỏi, nhưng sau khi Yến Hà Thanh trở lại quân đội, gần như không nghỉ ngơi đã bắt đầu chỉnh đốn lại tác phong trong quân đội, bận rộn đến mức chân không chạm đất.

Tiêu Dư An cũng không nhàn rỗi, mặc dù gần đây không cùng Đông Ngô quốc xảy ra giao tranh, nhưng trong quân còn rất nhiều tướng sĩ bị thương, tàn tật.

Thế là ngảy đầu tiên sau khi đến quân doanh, sau khi xuống ngựa cả hai đều chưa từng chạm mặt, Tiêu Dư An ở trong quân trướng giúp đỡ băng bó thuốc thang đến tận nửa đêm, bên ngoài trướng truyền đến tiếng bước chân.

“Tiêu đại phu, Tiêu đại phu.” – Trần phó tướng từ bên ngoài trướng thò đầu vào gọi: “A? Tiêu đại phu, sao ngươi lại phải đeo mặt nạ?”

Tiêu Dư An một tay cầm thuốc một tay cầm chậu, trong miệng còn ngậm băng gạc, căn bản không thèm đếm xỉa đến hắn, phất phất tay với hắn sau đó tiếp tục trị thương cho tướng sĩ bị thương trước mặt.

Trần Ca đi tới, gãi gãi đầu hỏi: “Tiêu đại phu, có cần giúp một tay không?”

Tiêu Dư An đem băng gạc nhét vào trong tay hắn, chỉ vào miệng vết thương của thương binh: “Băng lại! Băng thật chặt, cầm máu.”

“Ờ, được.” – Trần Ca vội vàng làm theo lời hắn dặn dò, hai người khua tay múa chân, bận rộn một hồi lâu, Trần Ca lau lau mồ hôi nói: “Thế này cũng quá là vất vả rồi, trước đó nghe nói ở thành trấn phía đông có một vị nữ đại phu diệu thủ hồi xuân, không biết các tướng quân có thể mời đến được không, nếu như có thể, Tiêu đại phu ngươi hẳn là có thể thoải mái hơn một chút.”

Tiêu Dư An cũng mệt đến mức không thể chịu nổi nữa, ngồi bệt xuống đất thở không ra hơi dọn dẹp bông băng dính máu, nghe thấy Trần Ca nói thì hỏi: “Tên vị nữ đại phu kia có phải là Bạch Chỉ không?”

Trần Ca kinh ngạc: “Đúng đúng đúng, Tiêu đại phu, sao ngươi biết?”

“Nàng sẽ không tới.” – Tiêu Dư An thu dọn xong bông băng, bắt đầu rửa máu đen trên tay mình.

“A? Cớ gì Tiêu đại phu lại nói như vậy?” – Trần Ca không hiểu.

Bởi vì nàng là do ngủ với hoàng thượng của các ngươi mới bị dụ tới!

Hiện tại hoàng thượng của các ngươi cong rồi, mắc mớ gì con gái nhà người ta phải đi ngàn dặm xa xôi đến quân doanh này chịu khổ chứ!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6182 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5602 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5280 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5221 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4913 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4873 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter