Chương 1142.1 : Ba tháng tu luyện
Bởi vậy mới thấy được, công pháp ở thế giới này là quan trọng đến mức nào.
Có một cái công pháp tốt, tuy không thể đại lượng tăng lên tỉ lệ đột phá thành công, nhưng có thể khiến cho ngươi dữ nguyên được tỉ lệ đột phá gốc, không đến mức một chút cơ hội cũng không có.
Triệu Vô Cực không những tăng Tử Hà Bất Diệt thần công lên Thiên giai cực phẩm, hắn còn tăng rất nhiều võ kĩ đẳng cấp , khiến thực lực nhảy vọt ra một đoạn dài
Mà Triệu Vô Cực trong lúc bất tri bất giác, cũng đã 14 tuổi.
14 tuổi trúc cơ kì viên mãn cảnh giới, dõi mắt toàn bộ Đông vực mà nói, có thể xưng đệ nhất thiên tài.
Cho dù cường đại như Long Ngạo Thiên năm đó, giống như là được thiên đạo chiếu cố, đi ra đường gặp kì ngộ, hổ khu rung động liền có thần thú đến quỳ liếm, nhảy núi không chết còn dược gặp cao nhân truyền công mà nói hắn cũng phải tới 18 tuổi năm đó mới có thể đạt được đến cảnh giới này.
Triệu Vô Cực lấy ra một cái truyền tin phù, hai tay liên tục bấm ra hàng loạt pháp quyết, sau đó trích xuất một giọt máu nhỏ đi lên, cuối cùng cầm lấy truyền tin phù ép lên mi tâm, đem Thiên giai cực phẩm Tử Hà thần công khẩu quyết truyền vào cuối cùng đánh ra.
Truyền tin phù vèo một tiếng phá không bay đi, tốc độ nhanh như lưu tinh, khó mà nhìn thấy của nó chân chính thân ảnh.
Có cái này công pháp, phụ thân cùng mẫu thân của hắn có thể đại lượng tăng lên tốc độ tu luyện, mấy vị sư gia cũng là như vậy, Long Ngạo Thiên đột phá tỉ lệ cũng có thể tăng lên không ít.
Tất cả những thứ này, đều sẽ ở phụ thân hắn tùy ý quyết định, khẩu quyết hắn đã sớm giao phó
Còn truyền tin phù có thể bị người khác chặn lại hay không Triệu Vô Cực cũng không lo sợ cái này.
Truyền tin phù kia chính là đặc chế, chuyên dùng để truyền tin cho phụ thân của hắn, trong người Triệu Vô Cực còn một cái chuyên dùng để truyền tin cho mẫu thân hắn là Sở Phi Huyền, hắn cũng không sợ lúc cần không có.
Chưa nói tới có ai dám chặn trưởng lão truyền tin phù hay không, bọn hắn làm sao biết nội dung bên trong truyền tin phù là gì ?
Cho dù may mắn chặn lại được, Triệu Vô Cực gia cố một tầng huyết mạch cấm chú bên trên lập tức để đối phương thất bại thảm hại.
Nếu không phải Triệu Phi Dương hoặc Sở Phi Huyền , ai cũng mở không ra cái kia truyền tin phù.
Triệu Vô Cực làm xong mọi việc, hít sâu một hơi, tinh thần vô cùng sảng khoái.
Thanh Vân Tông có thể sẽ phải đối mặt với chiến tranh, nếu trong thời gian này Thanh Vân Tông cao tầng có thể tăng lên thực lực, như vậy đối với Thanh Vân Tông mà nói quả thật là thiên đại hỉ sự.
Triệu Vô Cực cảm giác lúc này không nên vì tư lợi mà lỡ đại sự.
Nhưng đồ vật giao trong tay phụ thân của hắn, tùy đối phương quyết định ra sao thì ra.
Dù sao phụ thân hắn thông minh như vậy, tất nhiên sẽ để đám người kia nỗ lực đại giới mới có được công pháp mới này.
Bọn hắn cũng có thể nhân cơ hội này đè ép đối phương một phen.
Còn nếu ai muốn hỏi hắn từ đâu có được Thiên gia cực phẩm Tử Hà thần công ?
Ha ha, ta nói là ta ngộ ra, các ngươi có tin hay không?
Thế nào? Không tin? Ta chính là như vậy thiên tài, như vậy thông minh!
Không tin ngươi còn làm thịt được ta hay sao? Ha ha ha!
Triệu Vô Cực trong lòng một trận vui vẻ, ba tháng nay liên tục chiến đấu để cho hắn đối với trúc cơ kì đỉnh phong chiến đấu nhịp điệu đã quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, trúc cơ kì yêu thú cũng dần dần bị hắn khí thế đè ép, chứng minh hắn ''ý'' đang mỗi ngày ở tăng cường.
Mà Tiểu Hoàng thì vui sướng muốn chết
Mỗi ngày chỉ cần đi bốn phía tìm kiếm yêu thú cho Triệu Vô Cực chiến đấu
Nó thân là yêu thú, đối với yêu thú đánh dấu địa bàn vô cùng quen thuộc, mũi lại vô cùng thính, có thể phân biệt ra được yêu thú phân nước tiểu.
Chỉ cần hơi có chút dấu vết yêu thú qua lại, Tiểu Hoàng đa số trường hợp đều có thể tìm ra ođói phương ẩn náu vị trí, cực ít thất thủ.
Triệu Vô Cực đánh xong, nó liền được ăn một bữa đại tiệc.
Thử tính ăn tạp, Tiểu Hoàng cũng không chê yêu thú là sài lang vẫn là hổ báo, là thủy sinh vẫn là lục địa sinh, tất cả đều một mạch ăn hết.
Bởi vậy Tiểu Hoàng bây giờ thực lực cũng đã xưa đâu bằng nay:
Tên : Tiểu Hoàng
Thân phận: Triệu Vô Cực sủng vật
Cảnh giới : trúc cơ đỉnh phong
Đặc thù thể chất: Hoàng Kim Không minh thử
Võ công : cắn xé, trảo công, mị ảnh
Thần thông : không gian nhất trảm
Trạng thái : khỏe mạnh, vui sướng.
Độ thân mật: 100
Ghi chú : lão tổ cấp yêu thử!
Triệu Vô Cực đọc đến ghi chú thời điểm, khóe mắt cũng không nhịn được run rẩy mấy cái.
Tiểu Hoàng gần nhất hắn cũng không thấy tu luyện gì qua, ngoại trừ suốt ngày bắt lấy yêu thú xác cả nội đan lẫn thi thể đều ăn vào, nó cũng không tu luyện gì mấy a.
Yêu thú tu luyện trong tưởng tượng của Triệu Vô Cực chính là ngửa đầu vọng nguyệt, hấp thu nhật nguyệt tinh hóa đến tôi luyện bản thân.
Không ngờ Tiểu Hoàng vậy mà chỉ cần dựa vào ăn liền có thể biến cường.
Cái này đối với khổ sở tu luyện Triệu Vô Cực mà nói, quả thật đả kích quá to lớn.
Mỗi ngày hắn đều cùng yêu thú đánh sống đánh chết, cố gắng từ bên trong chiến đấu tích lũy kinh nghiệm tăng cao ''ý'' của bản thân.
Mỗi ngày đều là tinh thần hao gần hết, mệt mỏi kéo lê thân thể trở về nghỉ ngơi.
Mà Tiểu Hoàng chi cần ăn ăn ăn và ăn liền tiến cấp, đã vậy còn vinh dự treo một cái lão tổ cấp bậc yêu thử, quả thật để hắn muốn hộc máu.
Người so với thử, quả thật tức chết người a!
cái này quả thật không công bằng, Triệu Vô Cực đối với việc này biểu thị vô cùng bất mãn, đáng tiếc bất mãn cũng không cho ai xem.
Nhưng nghĩ về Tiểu Hoàng, hắn lại bỗng nhiên có cảm giác sai sai ở đâu.
Triệu Vô Cực tỉ mỉ nghĩ lại, Tiểu Hoàng cho dù ăn hết một đầu Bạch Long huyết mạch được tăng lên, cũng không thể nào tu luyện nhanh như vậy được a.
Phải biết yêu thú tu luyện khó khăn ,so với nhân loại càng khó khăn hơn nhiều, nhưng cũng bởi vì thế bọn nó có được dài dòng tuổi thọ đến tiêu hao.
Nhưng Tiểu Hoàng dạng này tăng tiến tu vi quả thật không hợp thói thường a, trừ khi nó có đại lượng thiên tài địa bảo chống đỡ.
Triệu Vô Cực càng nghĩ ánh mắt càng sáng lên, bỗng nhiên vỗ tay một cái :
“ đúng rồi, yêu thú đa số đều có thói quen thủ vững linh thảo linh dược, chờ nó thành thục lập tức ăn vào để tăng cao cảnh giới tu luyện.
Ta ba tháng nay đều tấn công yêu thú sào huyệt, như vậy bọn nó thủ hộ cái kia linh thảo linh dược đâu?
Chẳng lẽ không cánh mà bay rồi? Hoặc là bản thân mình vận khí quá kém, gặp phải yêu thú đều không thủ linh dược?
Triệu Vô Cực lắc lắc đầu, hắn cũng không phải Vạn Hắc Vận, cũng không đến mức xui xẻo như vậy a!
Chờ một chút, linh thảo, linh dược?
Triệu Vô Cực giống như nghĩ ra cái gì , hắn vuốt vuốt cằm.
Chắc chắn là Tiểu Hoàng, chính nó đã tham ô số linh thảo linh dược này, bởi vậy hắn mới một gốc cũng không tìm ra, cứ như vậy cho nó làm công miễn phí thanh tràng rồi?
Triệu Vô Cực càng nghĩ càng cảm giác hắn suy đoán là đúng, hắn giống như ba tháng nay đều cho Tiểu Hoàng phục vụ miễn phí a!
Hai mắt lóe lên lửa nóng, Triệu Vô Cực quay đầu nhìn lại, Tiểu Hoàng đang hí hửng gặm ăn lấy đầu kia trúc cơ kì đỉnh phong yêu hồ, thái độ mười phần hưởng thụ cùng vui vẻ.
Trong lòng một mảnh nộ khí, Triệu Vô Cực lập tức giơ tay ra hướng về Tiểu Hoàng phương hướng chỉ tới.
Một cỗ to lớn hấp lực bỗng nhiên sinh ra, Tiểu Hoàng đang ăn uống vui vẻ bỗng nhiên sợ hãi “chít chít” kêu hai tiếng bị Triệu Vô Cực bắt vào trong tay, một mặt tràn đầy mộng bức biểu lộ.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại nhìn vào nó, tay trái xách ở cổ nó, khiến cho Tiểu Hoàng không thể chạy đi đâu được.
Tiểu Hoàng theo bản năng cảm giác được một cỗ không ổn khí tức, lập tức sợ hãi cười làm lành nói ra:
“ chủ nhân, ngươi sao vậy? Tiểu Hoàng làm ngươi không vui ở đâu sao?”
Triệu Vô Cực cười hì hì nói ra:
“ Tiểu Hoàng, ngươi thời gian này trôi qua thật vui vẻ a! chủ nhân đối xử với ngươi tốt sao?”
“ hắc hắc, chủ nhân đối xử với Tiểu Hoàng rất tốt!”
“ được, vậy bây giờ ta có mấy cái câu hỏi, ngươi cần thành thật khai báo nha!”
“ chủ nhân câu hỏi, Tiểu Hoàng đươn nhiên không dám che giấu cùng lừa dối!”
“ngoan lắm, vậy ta hỏi ngươi, có phải yêu thú ở Vô tận sơn mạch đều sẽ có thói quen thủ hộ linh thảo linh dược hay không?”