Chương 1142.2 : Ba tháng tu luyện
Triệu Vô Cực cười hì hì nhìn lấy Tiểu Hoàng , Tiểu Hoàng lúc này lập tức cảm giác lạnh từ sống lưng lạnh đến đầu, một cỗ rét lạnh chi ý bắt đầu lan tỏa ra toàn thấy.
Triệu Vô Cực ở trước mặt nó mỉm cười, Tiểu Hoàng cảm giác như là ác ma mỉm cười, chuẩn bị câu hồn đoạt mạng nó vậy.
Nhưng để nó nói dối, vậy thì nó càng không dám.
Thành thật khai báo, còn có cơ hội nhận khoan hồng a.
Tiểu Hoàng lập tức cười hì hì, thử nhãn híp lại nói ra:
“ chủ nhân, cái này thật đúng là có!”
Triệu Vô Cực ánh mắt bên trong ý cười càng đậm:
“a nha, vậy thì mấy đầu yêu thú ta giết chết, bọn nó linh thảo, linh dược ở đâu hết rồi?”
“ hắc hắc, chủ nhân, đều là thấp năm linh thảo linh dược, ta thấy ngươi cũng không thiếu chút này, bởi vậy mới tự ý giúp ngươi xử lí!”
Triệu Vô Cực cười lạnh :
“ giúp ta xử lí ? Tiểu Hoàng ngươi thật tốt.
Nhưng mà ngươi đã hỏi qua ta chưa? Ta có cần chúng hay không?”
Triệu Vô Cực trên mặt cười lạnh chi ý càng lúc càng đậm, mà Tiểu Hoàng lúc này thì thử diện đã xanh lét một mảnh, sau lưng cảm giác lạnh siu siu.
Nó nhớ rất rõ, lần kia Triệu Vô Cực bế quan tu luyện, nó cũng trở lại Vô tận sơn mạch tự mình tu luyện một phen.
Cuối cùng cảnh giới tăng lên đắc thắng mà về, vô cùng oai phong muốn được Triệu Vô Cực chỉ điểm, nhưng thực chất chính là khiêu chiến Triệu Vô Cực.
Hôm đó, nó lập tức được lãnh giáo Triệu Vô Cực thực lực có bao nhiêu đáng sợ.
Không cần dùng đến linh lực, chỉ đơn thuần nhục thân lực lượng đều có thể đánh cho nó ợ ra rắm, một chiêu phản kích cũng không kịp tung ra liền bị treo lên đánh tê người.
Nhất là đối phương một cước kia đau nhức, Tiểu Hoàng cả đời này cũng không muốn thử lại.
Đương nhiên, đấy là lúc Triệu Vô Cực trúc cơ kì trung kì, bây giờ hắn đã là trúc cơ kì đỉnh phong, thực lực càng kinh khủng gấp mấy lần, Tiểu Hoàng càng không dám chọc hắn sinh khí.
Tiểu Hoàng vội la lên :
“ chủ nhân ,ta sai rồi, tất cả đều là lỗi của ta, ta không nên ăn vụng
Ngươi tha cho ta một lần này đi, Tiểu Hoàng nhất định sẽ ngoan ngoãn giao nộp tất cả a!”
Nhìn thấy Tiểu Hoàng một mặt hoảng hốt kinh hãi xin tha, Triệu Vô Cực trên mặt cười lạnh chi ý giảm bớt không ít, híp mắt nhìn nó nói ra:
“ thật sự biết lỗi rồi sao?”
“ thật sự biết, khắc sâu ghi nhớ.
Chủ nhân, tha cho Tiểu Hoàng a!
Tiểu Hoàng không có công lao cũng có khổ lao, Tiểu Hoàng có thể làm trâu làm ngựa cho ngươi a!”
Triệu Vô Cực cười nhạt một cái nói ra:
“ ngươi là chuột, không phải trâu ngựa, cái kia ngươi làm không nổi.
Tiểu Hoàng, dưới 2000 năm niên đại dược liệu , tất cả về ngươi
Nhưng trên 2000 năm dược liệu , một cái cũng không được thiếu , tất cả giao nộp cho ta.
Nếu ta biết ngươi dám ăn vụng, vậy thì ... hắc hắc!”
“ không dám, Tiểu Hoàng chắc chắn sẽ giao nộp!”
Triệu Vô Cực hài lòng buông tha Tiểu Hoàng, để cho nó tiếp tục ăn uống.
Nhưng Tiểu Hoàng lúc này đã sợ run chân, làm gì còn hứng thú với việc ăn uống, vội vàng thu lại xác yêu hồ, lẽo đẽo theo sau lưng Triệu Vô Cực.
Kim đan kì tu sĩ sử dụng đan dược, dược tài luyện đan niên đại đều là 2000 năm đến 4000 năm, Triệu Vô Cực bây giờ cũng không thiếu trúc cơ kì sử dụng đan dược ,bởi vậy hắn cũng không cần dưới 2000 năm niên dại dược liệu.
Bởi vậy số dược liệu này có thể thưởng cho Tiểu Hoàng , coi như nó vất vả phí.
Hắn cũng không muốn chèn ép Tiểu Hoàng đến một chút lợi ích cuối cùng, như vậy không phải là nuôi yêu sủng hay sủng vật, mà là bóc lột.
Từ lúc nuôi Tiểu Hoàng đến nay, ngoài một số lúc tiểu tử này tự tìm đường chết ra, nó để Triệu Vô Cực vẫn rất hài lòng, bởi vậy Triệu Vô Cực đối xử với Tiểu Hoàng cũng không quá khắt khe.
Nhưng không khắt khe không có có nghĩa là Tiểu Hoàng có thể tùy ý làm bậy, mọi việc đều phải theo ý hắn, không được tự tung tự tác.
Cảm nhận trong cơ thể một chút sức mạnh, Triệu Vô Cực lẩm bẩm :
“ cũng đến lúc trở lại tìm tên Vô Ưu kia rồi a!”
Vô Ưu cùng Triệu Vô Cực thời gian này đến tối đều trở về động phủ tụ họp, hai người ở giữa có không ít chủ đề trò chuyện, dần dần cũng tạo nên được một ít sự tin tưởng nhất định, cũng không đến mức quá xa lạ cùng cảnh giác.
Triệu Vô Cực cũng qua đối phương lời lẽ hiểu được, Vô Ưu ở Đại Lôi âm tự cũng là một cái rất có địa vị nhân vật, chí ít chân truyền đệ tử bên trong, hắn là cao cấp nhất tồn tại, cũng là Đại Lôi âm tự đệ nhất thiên tài.
Người này tính tình nếu không phải giả trang cho Triệu Vô Cực nhìn thấy thì quả thật rất đáng kết giao, tâm tồn thiện ý, giống như hắn nói đồng dạng, bọn hắn tu chính là phật tâm, dưỡng là phật tính.
Mà Triệu Vô Cực gần nhất cũng hiểu được tên này ở đây tu luyện cái gì.
Một lần lén lút rình xem, Triệu Vô Cực từ xa liền thấy được tiểu tử này đang cùng một đầu Thiết giáp Cương quyền yêu hầu đại chiến.
Nói đại chiến cũng không đúng lắm, thực chất chính là hắn bị Thiết Giáp cương quyền yêu hầu treo lên đánh, mà hắn chỉ là bị động phòng thủ.
Nhưng tên hòa thượng này phòng ngự lực cũng không phải là loại kia tu luyện pháp thuật phòng ngự có thể so sánh được.
Tu luyện pháp thuật phòng ngự loại tu sĩ, chỉ cần gặp phải tu sĩ lực công kích cường một chút, căn cơ mạnh một chút, rất dễ liền bị công phá.
Nhưng Vô Ưu cho Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh tượng quả thật rất hoành tráng.
Hắn chính diện ngạnh kháng một đầu Thiết Giáp cương quyền yêu hầu , để cho đối phương tùy ý treo lên đánh bản thân, mà bên ngoài đối phương kiện kia phật y giống như một đạo hư ảnh phóng lớn bao phủ toàn bộ cơ thể hắn, khiến cho hắn da tốc không thương.
Đầu kia Thiết giáp cương quyền yêu hầu cũng không biết là gặp cái gì bệnh, điên cuồng công kích lấy Vô Ưu, nhưng đều bị hắn bên ngoài cái kia hồng sắc linh lực tăng y cho chắn lại toàn bộ.
Mà Vô Ưu trên mặt một chút biến đổi cùng mồ hôi đều không có, có thể nói bưu hãn đến cực điểm lực phòng ngự.
Triệu Vô Cực sau đó tìm hiểu mới biết được, tên này hòa thượng vậy mà xông vào địa bàn của đối phương đoạt đối phương đang thủ một gốc linh thảo, bởi vậy mới khiến đối phương phát điên đi công kích hắn
Mà hắn cũng vừa vặn lợi dụng cái này thời cơ tu luyện bản thân ''ý''
Đúng vậy, hắn là đang tu luyện ''ý'' , muốn đem bản thân ''ý'' đạt tới đỉnh cao.
Nếu tu sĩ tu luyện công kích ''ý'' có kiếm ý , đao ý, chưởng ý, quyền ý, trảo ý... các loại, như vậy Vô Ưu tu luyện liền là một loại khá kì lạ, “thân ý” hay còn có thể gọi là “phòng” ý.
Phòng bên trong phòng ngự.
Vô Ưu hòa thượng này, hắn cũng không giỏi công kích, nhưng đối với phòng ngự lại am hiểu mười phần.
Lúc trước ở Đại Lôi âm tự , hắn học chính là Kim cương bất hoại quyết, luyện ra được kim cương chân thân, lực phòng ngự ở luyện khí kì có thể xưng khó có đối thủ.
Sau đó tiến giai trúc cơ kì cũng không quá nhiều nguy hiểm, thiên kiếp cũng không đánh chết được hắn, bị hắn cứ như vậy ngạnh kháng khiêng qua, quả thật vô cùng bưu hãn.
Trúc cơ kì thức tỉnh thần thông, 99,9% người sẽ thức tỉnh liên quan đến công kích loại thần thông, mà Vô Ưu thì ngược lại, hắn chính là 0,1% số kia, thức tỉnh liên quan đến phòng ngự thần thông.
Thế là Vô Ưu phòng ngự đã kinh người, bây giờ có thêm thần thông cộng dồn vào một chỗ, lại càng thêm kinh người.
Trúc cơ kì đỉnh phong yêu thú, trải qua một thời gian hắn tôi luyện, đánh hắn gần như đã là gãi ngứa, hoàn toàn có thể cùng kim đan kì yêu thú lực công kích thử nghiệm thâm nhập tìm hiểu một phen.
Triệu Vô Cực đối với Vô Ưu cũng là lắc đầu ngán ngẩm
Tên này quả thật so với rùa đen còn chịu đánh.
Không những truyền thừa tốt, căn cơ vững chắc, tu luyện cũng khắc khổ, một thân huyết khí tràn đầy, lực lượng cuồng bạo, lực phòng ngự siêu cường, trúc cơ kì lại thức tỉnh liên quan tới phòng ngự thần thông.
Chờ hắn đến kim đan kì , lần thứ 2 thức tỉnh phòng ngự thần thông, như vậy trên đời này ai còn có thể đánh được hắn?
Trúc cơ kì tu sĩ , thức tỉnh chính là có liên quan tới tấn công thần thông, nhưng kim đan kì thì lại là liên quan tới phòng ngự thần thông.
Như Vô Ưu dạng này trúc cơ kì thức tỉnh phòng ngự thần thông, kim đan kì hắn cũng sẽ tiếp tục một lần nữa thức tỉnh phòng ngự thần thông, có được 2 cái phòng ngự thần thông, mạng so với tiểu cường càng cường.
Triệu Vô Cực trở lại thời điểm vừa vặn gặp được Vô Ưu.
Hai người bây giờ cũng đã khá quen thuộc, Vô Ưu nhìn hắn một cái lập tức nói ra:
“ xem ra đã đến lúc để cho ngươi tôi luyện ''ý'' của bản thân rồi a!”
Triệu Vô Cực gật đầu tự tin nói ra:
“ ta chờ ngày này đã ba tháng rồi!”
Vô Ưu cũng là mỉm cười nói ra:
“ thật ra ngươi càng sớm đã có thể tu luyện, nhưng ngươi đối với tu luyện vô cùng cẩn thận, đảm bảo căn cơ vững chắc, bởi vậy mới tốn nhiều thời gian như vậy.
Ta ngược lại đối với việc này vô cùng thưởng thức.
Được rồi, tới đây, để ta giúp ngươi giảng giải một chút yếu quyết tu luyện Trấn ''ý'' !”